Ngày hôm sau, cô dậy sớm làm bữa sáng cho. Lăng Tiêu.
Buổi sáng Lăng Tiêu có thói quen uống cà phê, cô pha một ly đến cho hắn: “Trưa tôi đưa cơm cho. anh?”
Lăng Tiêu nói: “Cô muốn đưa thì đưa.”
Thịnh Hoàn Hoàn giơ lên môi: “Vậy tôi mang đến cho anh”
Dưới đáy mắt thâm thúy của Lăng Tiêu xẹt qua một tia ý cười: Quả nhiên là thiếu dạy dỗ, hiện tại ngoan ngoãn hơn nhiều.
Sau khi Lăng Tiêu đi làm, Thịnh Hoàn Hoàn bắt đầu tìm kiếm quyển sách và cuốn sổ hôm qua cô xem, dựa vào người khác không bằng dựa vào bản thân, cô muốn mình mạnh mẽ lên, hiện tại cô mềm yếu đến mức phải tự khinh bỉ bản thân.
Tuy rằng rất khó, tuy rằng không có thiên phú, nhưng cô cũng muốn thử xem.
Bởi vì cô biết mình tiếp tục như vậy thì cuối cùng sẽ biến thành một con rối không có linh hồn, Lăng Tiêu muốn cô biến thành dáng vẻ gì thì cô phải biến thành như vậy. Đời này chỉ có thể tùy ý để hắn nắm mũi dẫn đi.
Nghĩ đến mình sẽ biến thành như vậy, cô cảm thấy thật khủng hoảng.
Nhưng Thịnh Hoàn Hoàn tìm khắp nơi cũng không thấy sách và sổ của mình, chẳng lẽ tối hôm qua khi cô đi, người hầu đã ném sách của cô?
Thịnh Hoàn Hoàn hỏi Bạch quản gia, Bạch quản gia nói: “Thiếu phu nhân, ngài tìm tiếp thử xem, người hầu sẽ không tự ý xử lý đồ vật của chủ nhân, tôi không có cất sách của ngài.”
Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy thật kỳ quái, rốt cuộc sách của cô đi đâu rồi?
Thịnh Hoàn Hoàn lại trở về tìm khắp nơi, nhưng vấn không thấy, cuối cùng cô dẫn Lăng Thiên Vũ trở về Thịnh gia một chuyến, đi vào phòng sách của Thịnh Xán để lấy.
Thịnh Sam Sam đã lớn hơn một chút, đôi mắt †o tròn, cái miệng nho nhỏ, khuôn mặt trẳng nõn mũm mĩm, thật sự quá đáng yêu.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!