Tiếp theo liền nghe thấy Lăng Tiêu lạnh nhạt nói: “Cô ngồi dậy làm gì? Năm yên đi không được dậy.
Phơi nắng thôi mà suýt phơi chết mình, chưa thấy cô gái nào ngu xuẩn như thế, cảm thấy không thoải mái không biết nói ra sao?
Thịnh Hoàn Hoàn năm chặt chăn, chuyện gì cô cũng nhịn được, chỉ có việc này là không được: “Tôi muốn đi WC”
Người có ba cái gấp, không thể nhịn xuống được.
Chỉ thấy Lăng Tiêu khẽ mím môi mỏng, khuôn mặt tuấn tú hiện ra tia mất kiên nhẫn: “Phụ nữ thật phiền phức.”
Thịnh Hoàn Hoàn:
Chẳng lẽ đàn ông các người không có loại phiền phức này à?
Lúc này Lăng Tiêu đi lên trước, khom thân thể cao lớn xuống, duõi tay ôm cô từ trên giường lên.
Thịnh Hoàn Hoàn không nghĩ tới Lăng Tiêu lại hành động như vậy, cô kinh hãi hô lên, theo bản năng, cô vươn đôi tay ôm lấy cổ hắn, mắt hạnh khiếp sợ trừng thật lớn.
Thẳng đến ngồi lên bồn cầu, Thịnh Hoàn Hoàn vẫn cảm thấy không chân thật, tên ác ma Lăng Tiêu này lại ôm cô đi WC...
Khi đi ra từ toilet, cô lại bị bế lên cao, lần này cô nép vào lồng ngực rắn chắc kia, không dám nhúc nhích chút nào.
Thịnh Hoàn Hoàn không khỏi nghĩ thầm, tối hôm qua có phải cô suýt bị Lăng Tiêu hại chết nên lúc này hẳn mới áy náy với cô, vì thế có hành động khác thường như vậy?
Vừa nằm xuống không bao lâu, Thịnh Hoàn Hoàn lại nói: “Tôi tưởng tắm rửa.”
Không phải cô được một tấc lại muốn tiến một thước, mà thật sự không thể chịu được mùi mồ hôi trên người.
Chỉ thấy Lăng Tiêu lạnh lếo nhìn cô: “Tắm rửa? Tôi thấy cô đang muốn chết."
Thịnh Hoàn Hoàn mở to đôi mắt xinh đẹp trừng hẳn.
Quả nhiên, chó không đổi được tính ăn phân. Lăng Thiên Vũ đứng một bên cũng hung hăng trừng hẳn, ánh mắt tràn ngập phẫn nộ và bất mãn đối với Lăng Tiêu, nếu không phải người ba xấu xa này thì Hoàn Hoàn sẽ không té xiu.
Nhưng cuối cùng hai người đều thua Lăng Tiêu, trứng gà không chọi bể được cục đá!
Một lát sau, bác sĩ gia đình tiến vào kiểm tra, phát hiện Thịnh Hoàn Hoàn còn hơi sốt nhẹ thì lấy kim tiêm ra từ hòm thuốc, mở miệng bảo: “Quay người qua, chích.”
“A?” Mặt Thịnh Hoàn Hoàn đỏ lên, ngơ ngẩn nhìn nữ bác sĩ khí chất lạnh lùng trước mặt.
Là muốn chích lên mông cô sao?
Nữ bác sĩ thực nghiêm túc, mặt không cảm xúc: “Nhanh lên.”
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn người đàn ông đứng bên cạnh, chỉ thấy hẳn khoanh tay trước ngực, không có ý muốn tránh né.
Lúc này nữ bác sĩ đã chuẩn bị xong nước thuốc và tăm bông, giọng nói rất cứng rắn: “Thiếu phu nhân, xin quay người qua.”
Thịnh Hoàn Hoàn chỉ có thể xoay người, đỏ mặt kéo quần xuống.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!