Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu (Cô Vợ Thiên Kim Của Lăng Tổng) (FULL)

Trần Do Mỹ lộ ra vẻ mặt khó coi, Thịnh Hoàn Hoàn chiến thắng đã vả mặt bao nhiêu người!

Trần Phỉ Phỉ läc đầu: “Không, tôi phải gọi điện thoại cho ba tôi...”

Trần Phỉ Phỉ còn chưa nói xong liền nghe thấy giọng nói của Trần Văn Huy: “Phỉ Phỉ, Do Mỹ, sao hai đứa lại ở chỗ này?”

Đoàn người Trần Phỉ Phỉ nhìn lại nơi vang lên tiếng nói, thấy Trần Văn Huy đi cùng với Thịnh Hoàn Hoàn, ngoài ra còn có Tống Chí Thượng.

Chỉ thấy Thịnh Hoàn Hoàn mặc một bộ tây trang màu trằng vừa vặn, dáng người lả lướt hấp dẫn, trang điểm khéo léo, trên gương mặt xinh đẹp không có biểu cảm gì, khí chất lạnh lẽo lại mang theo nét cao quý, đột nhiên mang đến cho người ta cảm giác rất đè nén.

Mà phía sau cô còn có một đám người đi theo, dáng vẻ kia thật sự khá giống nữ cường nhân thương trường.

“Thịnh Hoàn Hoàn." Lam Tiếu siết chặt tay, tức đến cả người phát run.

Thịnh Hoàn Hoàn chiến thẳng, vậy món nợ sinh non của cô ta khi nào mới tính được chứ?

Sắc mặt Trần Do Mỹ và Trần Phỉ Phỉ không đẹp hơn Lam Tiếu bao nhiêu, nhìn dáng vẻ của Thịnh Hoàn Hoàn mà ghen ghét đến đỏ mắt.

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn những gương mặt quen thuộc lại khó ưa trước mät, không cần nghĩ cũng đoán được ý đồ hôm nay họ đến.

Đáng tiếc, ý nguyện của họ đã thất bại.

Bước chân Thịnh Hoàn Hoàn không chút tạm dừng, mang theo một đám viên chức trực tiếp đi qua trước mặt họ, hiện tại cô không có tâm tư để ý đến đám người này.

“Phỉ Phỉ, mau trở về” Trần Văn Huy phất phất tay với Trần Phỉ Phỉ, vội đi theo ra ngoài.

Mãi đến khi đoàn người Thịnh Hoàn Hoàn lên xe rời đi, đoàn người Trần Phỉ Phỉ và Trần Do Mỹ mới tỉnh táo lại, hình như Thịnh Hoàn Hoàn thật sự đã khác, trước kia các cô còn có thể tranh tài khoe sắc với cô, hiện giờ cô đã trở nên lộng lẫy loá mắt, không thể so sánh nữa rồi.

“Bang!” Một tiếng tát tay đột ngột vang lên.

Mặt Trần Phỉ Phỉ bị lệch qua một bên, lỗ tai vang lên ầm ầm, ngơ ngẩn cả người.

Sau đó Chu Mẫn chửi xối xả thẳng vào mặt: “Hèn chỉ tôi nói chỉ dựa vào Thịnh Hoàn Hoàn thì làm sao thắng được, thì ra con chó săn là ba cô bán đứng ba tôi.”

Lúc này Trần Phỉ Phỉ mới nhận ra mình bị Chu Mẫn đánh, lại vì sao bị đánh, mà cô ta lại hết đường chối cãi.

Trần Do Mỹ muốn ra mặt cho Trần Phỉ Phỉ: “Chu Mẫn, miệng sạch sẽ một chút, cô nói ai...”

“Trần Do Mỹ, cô quên ba cô bị ai đưa vào tù à? 

Trần Văn Huy là chú ruột của cô mà chẳng những không báo thù cho ba cô, trái lại còn nịnh bợ Thịnh Hoàn Hoàn, cô còn muốn ra mặt cho Trần Phỉ Phỉ sao?” Chu Mẫn cười lạnh thanh: “Buồn cười chúng †a còn muốn xem trò cười của Thịnh Hoàn Hoàn, tôi xem chúng ta mới là trò cười thật sự.”

Nói xong, Chu Mẫn nổi giận đùng đùng rời đi.

Trần Phỉ Phỉ cảm thấy không mặt mũi nào ở lại nên cũng vội vàng đi rồi.

Tới dưới toà nhà Đường thị, Thịnh Hoàn Hoàn nhìn về phía Trần Văn Huy theo sát phía sau cô: “Ông đi về trước đi, nơi này không có chuyện của ông:

Mặt Trần Văn Huy cứng đờ, ông ta còn tưởng Thịnh Hoàn Hoàn ngầm đồng ý cho mình đi theo, chứng minh ông ta có hi vọng trở lại Thịnh Thế, không ngờ cô lại tuyệt tình như thế.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement