Cậu nhóc trừng mắt nhìn cô, bỗng nhiên khuôn mặt nhỏ. nhắn trở nên đỏ bừng, cậu nhanh chóng nhảy xuống giường, chạy vào toilet.
"Thật đáng yêu."
Thịnh Hoàn Hoàn rất khó tin, tiểu tử đáng yêu như vậy lại có chướng ngại tâm lý nghiêm trọng, thậm chí còn có khuynh hướng tự hại mình.
Cô xuống giường tiến lên gõ cửa: "Thiên Vũ?”
Mười mấy giây sau, cửa mới mở ra.
Lăng Thiên Vũ thò cái đầu nhỏ ra nhìn cô.
Thịnh Hoàn Hoàn đi vào, nặn kem đánh răng đưa cho. thăng bé, sau đó cùng nhau soi gương bắt đầu đánh răng.
Tiểu tử kia từ đầu tới cuối, ánh mắt đều lóe lên sự vui
Sau khi rửa mặt xong, Thịnh Hoàn Hoàn dắt Lăng Thiên Vũ đi ra ngoài, vừa mở cửa, liền nhìn thấy Bạch quản gia đã đứng ở ngoài cửa.
Bạch quản gia cung kính chào buổi sáng với hai người bọn họ, nhìn Lăng Thiên Vũ sạch sẽ nhẹ nhàng vui vẻ, Bạch quản gia cũng mừng thầm trong bụng.
Phải biết rằng, Lăng Thiên Vũ căn bản không cho người hầu chạm vào cậu, mỗi sáng sớm đều là ổ gà trên đỉnh đầu, bọt kem đánh răng đắp lên mặt, đối với việc này Bạch quản gia vô cùng bất đắc dĩ.
Hôm nay nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn nhẹ nhàng khoan khoái đẹp trai của Lăng Thiên Vũ, Bạch quản gia nhịn không được cảm thán, trong nhà có một nữ chủ nhân đúng là có sự khác biệt rất lớn.
Cảm khái xong, ông ta nhìn Thịnh Hoàn Hoàn: "Thiếu phu nhân, lão thái thái tới rồi, đang ở nhà ăn chờ cô."
“Cái gì? Bà ấy đến lúc mấy giờ?”
Bây giờ đã là 9 giờ, hy vọng không để cho lão thái thái chờ lâu.
“Sáng sớm đã tới.”
Câu trả lời của Bạch quản gia làm cho Thịnh Hoàn Hoàn rất tuyệt vọng, ngày đầu tiên vào cửa đã ngủ đến giờ này: "Sao ông không gọi tôi dậy, Lăng Tiêu đâu?"
“Thiếu gia đến công ty rồi, mời Thiếu phu nhân đi theo tôi.
Bạch quản gia cúi người, trên đường nhắc nhở Thịnh Hoàn Hoàn: "Thiếu phu nhân, suy nghĩ của lão thái thái luôn luôn bất đồng với thiếu gia, cho nên lát nữa lão thái thái nói gì, cô cũng không cần đồng ý, tôi sẽ ở một bên giúp cô ứng phó.”
Thịnh Hoàn Hoàn mới đến, đối với Lăng gia hết thảy đều không biết, cho nên Bạch quản gia nói cái gì chính là cái đó, tránh cho giãm trúng chuyện gì đó làm cho Lăng Tiêu nổi khùng.
Rất nhanh, Thịnh Hoàn Hoàn đã nhìn thấy Lăng lão thái thái.
Lão thái thái sắc mặt hồng nhuận, tinh thần phấn chấn, đầu tóc bạc cuộn tròn, nhìn toát lên trên khuôn mặt hiền lành phúc hậu.
“Bà nội.
Thịnh Hoàn Hoàn hô một tiếng.
“Hoàn Hoàn tỉnh rồi, đến đây, đến chỗ bà nội”
Lão thái thái vẫy vãy tay với Thịnh Hoàn Hoàn, lại nhìn về phía Lăng Thiên Vũ, "Còn có Thiên Vũ bảo bối nữa, cũng đến bên cạnh bà cố nào.”
Lăng Thiên Vũ nhích lại gần Thịnh Hoàn Hoàn, không. muốn đi qua.
Thịnh Hoàn Hoàn xoa xoa đầu cậu bé, ôm cậu ngồi xuống, cũng nhẹ giọng nói cho cậu biết, đây là bà nội của ba, cũng là bà cố của cậu.
Lãng Thiên Vũ nhìn Lăng lão thái thái, không có phản ứng gì.
Đứa nhỏ này, vẫn luôn như vậy.
Lăng lão thái thái bất đắc dĩ thở dài, thân mật kéo tay Thịnh Hoàn Hoàn: "Bà nội hôm nay tới, là muốn nói chuyện hôn sự của con và Tiêu nhỉ, con xem giấy chứng nhận kết hôn của hai con đã lĩnh rồi, hôn lễ cũng nên làm đúng không?”
Hôn lễ?
Thịnh Hoàn Hoàn chưa từng nghĩ tới vấn đề này.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!