Sau khi Đường Dật thay quần áo thì rời khỏi bệnh viện, trên đường về nhà còn gọi điện thoại cho Lăng Tiêu: “Cuộc giải phẫu rất thành công.”
Lăng Tiêu cũng không bất ngờ: “Nằm trong dự đoán.”
Đường Dật cảm thấy thật cụt hứng, lập tức tám chuyện: “Anh đoán vừa rồi tôi nhìn thấy ai?”
Lăng Tiêu không có hứng thú: “Nếu không có việc gì thì tôi cúp máy.”
Hắn đoán được đại khái Đường Dật muốn nói cái gì.
Đường Dật lập tức ngăn lại: “Đừng cúp máy mà Lăng gia, anh nghe tôi nói hết lời được không?”
Không đợi Lăng Tiêu trả lời, Đường Dật lập tức nói luyên thuyên lên: “Tôi nhìn thấy Đường Nguyên Minh, anh ta đi cùng Thịnh Hoàn Hoàn tới bệnh viện thăm Mộ Tư, chẳng lẽ lời đồn là thật? Dù sao tôi thấy Đường Nguyên Minh nhất định có ý với Thịnh Hoàn Hoàn, Mộ 'Tư kia càng không cần phải nói, ngày nào cũng trông chờ hai người ly hôn, hiện tại đã được như nguyện, kết quả hai chân lại bị phế đi.”
“Anh biết vừa rồi Đường Nguyên Minh nói gì với tôi không?” Mặc kệ Lăng Tiêu có hứng thú nghe hay không, Đường Dật chỉ lo nói liên tục: “Anh ta bảo tôi chữa khỏi chân cho Mộ Tư, điều kiện tùy tôi đưa ra, không ngờ người đàn ông này cũng rất quan tâm Thịnh Hoàn Hoàn
Tút tút tút...
“Gmn, ông đây còn chưa nói xong mà.” Đường Dật sờ sờ mũi, lầm bầm lầu bầu cảm thán: “Hiện tại phụ nữ ly hôn đều được chào đón như thế sao?”
Thịnh Hoàn Hoàn thì thôi đi, dù sao gia thế và mỹ mạo đều không phải dạng vừa, Nam Tầm kia mới làm anh ta cảm thấy khó tin, tuổi gần 30 còn mang theo con gái, rốt cuộc Diệp Sâm thích cô ta cái gì?
Tiếp theo Đường Dật lại gọi điện thoại cho Diệp Sâm, nói lại những lời vừa rồi với Lăng Tiêu cho Diệp Sâm nghe một lần.
Diệp Sâm nghe xong chỉ đáp lại một câu: “Thần kinh cậu bị thô hay gì?”
Đường Dật bị mắng không hiểu ra sao: “Nam Tâm chọc anh giận à?”
Diệp Sâm nói: “Cậu suy nghĩ nhiều, chúng tôi đang chuẩn bị ra cửa, đi chúc mừng Thịnh Hoàn Hoàn khôi phục độc thân.”
Đường Dật lập tức phủ định: “Không có khả năng, hiện tại Thịnh Hoàn Hoàn còn ở bệnh viện, ở bên Đường Nguyên Minh và Mộ Tư, hơn nữa ly hôn với Lăng gia thì người có hại là cô ta, không chừng lúc trở về cô ta liền nhốt mình vào WC mà khóc, sao còn có tâm tình đi chúc mừng?”
“Cậu đừng quên lúc trước vì sao Thịnh Hoàn Hoàn gả cho Lăng gia.” Diệp Sâm cười lạnh, thản nhiên nói “Hơn nữa, hiện tại bên cạnh cô ta không thiếu người bảo vệ, giờ hai chân Mộ Tư bị phế đi, nhưng không phải còn Đường Nguyên Minh sao, mọi phương diện của anh ta đều rất ưu việt, không thua kém Lăng gia bao nhiêu, huống chỉ họ còn là thanh mai trúc mã, chỉ dựa vào điểm này thì Lăng gia xấu tính có thể so được sao?”
Đường Dật hơi ngơ ra: “Tôi đột nhiên cảm thấy anh phân tích rất có lý, cái đệt, không phải Thịnh Hoàn Hoàn thật sự căm sừng Lăng gia đó chứ?”
“Chuyện này đừng nói bậy, sẽ gây án mạng đấy.” Mặt Diệp Sâm trầm xuống: “Tôi phải ra cửa, nhớ quản cái miệng của mình cho tốt.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!