Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu (Cô Vợ Thiên Kim Của Lăng Tổng) (FULL)

Thịnh Hoàn Hoàn cứ cảm thấy câu nói đột nhiên ngưng giữa chừng của Nam Tầm giống như muốn nói Đường Nguyên Minh có tình cảm với em, mà thứ tình cảm đó là tình yêu nam nữ.

Trước đó Lăng Tiêu cũng từng nói như vậy.

Ánh mắt Thịnh Hoàn Hoàn nhìn về phía Đường Nguyên Minh trở nên phức tạp: Hay là anh Minh thật sự thích cô?

Nhưng anh đi một cái đã tận mười năm, khi cô và Mộ Tư đính hôn anh không về, ba ngã xuống anh cũng không xuất ,, chỉ một cái nhìn thoáng qua vội vàng ở tiệc sinh nhật của Thiên Vũ, lúc gặp lại cô đã gả cho Lăng Tiêu.

Nếu thật sự thích thì tại sao lại bỏ lỡ nhiều lần như thế? 

Trước quầy bar, Đường Nguyên Minh đang từ chối Triệu Giai Ca: “Nghe nói Triệu tiểu thư tiến vào giới giải trí, còn chuẩn bị phát hành đĩa nhạc, giọng hát nhất định rất lợi hại, tôi không bêu xấu trước mặt cô.”

Đường Nguyên Minh vô tình lại không mất lễ phép từ chối Triệu Giai Ca, sau đó còn lịch sự tự tay đưa microphone cho cô ta.

Nụ cười trên khóe miệng Triệu Giai Ca cứng đờ, sau đó tự nhiên hào phóng mà cười nói: “Cảm ơn Đường thiếu, vậy tôi đành bêu xấu.”

Đường Nguyên Minh gật đầu, xoay người đi về hướng Thịnh Hoàn Hoàn, ngồi xuống bên cạnh cô.

“Vì sao không hát?” Đường Nguyên Minh đưa đồ uống trong tay cho Thịnh Hoàn Hoàn: “Anh nhớ hồi nhỏ em từng giành giải ca hát.”

Nam Tầm nghe xong thì trêu chọc: “Đó là chuyện bao nhiêu năm trước rồi, anh bảo Hoàn Hoàn múa còn được, nhưng ca hát thì thôi đi! Tôi còn muốn cái lỗ tai mình tồn tại.”

Nói cách khác Thịnh Hoàn Hoàn hát quá chói tai. Thịnh Hoàn Hoàn nhớ tới trò cười trước kia thì đau đầu đỡ trán: “Chị Nam Tầm, chị đừng trêu ghẹo em, lần đó không phải do uống say sao?”

Nhớ tới video Lăng Kha quay lại, Thịnh Hoàn Hoàn lại nhớ lại tiếng thét chói tai giết heo đó, cảm thấy cực kỳ mất Về sau cô không bao giờ giành microphone. với người khác.

Kỳ thật giọng của Thịnh Hoàn Hoàn rất dễ nghe, chỉ là không có năng khiếu ca hát, hát mấy bài thấp thấp. còn được, vừa hát cao thì vỡ âm. Dưới tình huống này, cô đừng lên bêu xấu thì tốt hơn.

Triệu Giai Ca chọn bài Hồng Đậu của Vương Phi.

“Còn chưa cảm nhận rõ mùa tuyết hoa rơi trắng xoá, chúng ta run rẩy bên nhau, để hiểu rõ cái gì là dịu dàng...”

Rất nhanh tiếng ca trong trẻo của Triệu Giai Ca đã vang lên trong phòng, tuy giọng hát của cô ta không vững bằng Lam Nhan, nhưng nghe rất sạch sẽ, như tiếng suối chảy róc rách, mang đến cho người ta cảm giác bình yên.

Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy vừa rồi mình đã đưa ra một quyết định sáng suốt.

Cả Nam Tầm cũng nói: “Hát không tồi.”

Thịnh Hoàn Hoàn tự nhận: “Hay hơn em trăm ngàn lần”

“Có đôi khi, có những khoảnh khắc, em sẽ tin tất cả đều có điểm cuối, gặp nhau rồi chia ly cũng là lẽ thường Tình, không có gì sẽ tồn tại vĩnh viễn...”

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement