Đường Dật nhướng mày, buồn cười nhìn cô gái thú vị trước mặt: “Cô muốn chịu đòn nhận tội như thế nào?”
“A?" Cô chỉ thuận miệng nói thôi, bộ anh tưởng thật hả?
“Tôi sẽ giải thích rõ ràng với cô ấy, tôi và anh là trong sạch, là tôi nhất thời kích động làm bẩn anh.”
“Làm bẩn?” “Không phải, là hôn... Hôn anh.”
Lăng Kha hổ thẹn khó nhịn, thật muốn tát cho mình một cái.
Rốt cuộc trong đầu cô chứa cái gì, sao lại nói ra từ “Làm bẩn” này!!!
Đường Dật bật cười, giơ tay búng lên cái trán đỏ lên của Lăng Kha: “Tôi không có bạn gái.”
Nói xong, anh đứng lên rời đi.
Lăng Kha chậm tiêu rốt cuộc cũng cảm thấy đau, vội che lại chỗ bị Đường Dật búng mà hít hà một hơi.
Thịnh Hoàn Hoàn đỡ trán: “Còn không đứng dậy, ngại không đủ mất mặt à?”
Lúc này Lăng Kha mới phát hiện xung quanh có rất nhiều người thấy cô xấu mặt, vội đứng lên: “Thật mất mặt, tớ muốn mua khối đậu hủ đâm đầu chết cho rồi.”
'Thịnh Hoàn Hoàn liếc nhìn các đồng đội một cái, mọi người ăn ý tiến lên, vươn tay khiêng Lăng Kha nhỏ xinh ném lên cao: “Chúng ta thắng.”
Lăng Kha hoảng sợ, sau đó cười ha ha: “Hiện tại các người biết thực lực của tôi chưa? Bà đây cũng là hắc mã.
Sau khi cuộc thi kết thúc, người của đoàn xe Quân Hạm đều đen mặt, dưới sự dẫn dắt của Kim Thần và Quân Lê, họ không cam lòng đi lên sân thi đấu rồi bắt đầu múa thoát y trước mặt mọi người.
Khán đài lập tức vang lên một tràng thét chói tai kịch liệt.
Các fan đã rời khỏi ghế ngồi vội chạy ngược trở về, kích động thét lên, đặc biệt là các fan nữ của Kim Thần, rốt cuộc họ cũng được thấy lồng ngực cường tráng của nam thần...
Còn các nữ tay đua thì có mặt áo ngực.
Tiếng thét chói tai và tiếng huýt sáo vang vọng cả sân thi đấu, không khí nhiệt liệt điên cuồng, trên mạng cũng sôi trào, bình luận nhiều nhất chính là “Thật hối hận hôm nay không đến hiện trường xem”.
Hôm nay người của Vũ Yến đã được nở mày nở mặt! Những người cũ của Vũ Yến kích động đến đỏ mắt.
Sau khi rời khỏi sân thi đấu, Thịnh Hoàn Hoàn thu được một bó hoa hồng đến từ Mộ Tư.
'Thịnh Hoàn Hoàn nhận hoa, nhíu mày nói: “Anh không nên tới đây.”
Mộ Tư cười cười, ôn hoà như ngọc mà nói: “Không có gì nên hay khôn anh có thể xuất được.” bác sĩ nói thêm một thời gian nữa ,, làm vật lý trị liệu trong nhà cũng
Thịnh Hoàn Hoàn mày nhăn càng chặt: “Hiện tại anh còn chưa thẳng eo lên được.”
Mộ Tư nghe xong thì thẳng lưng lên: “Ai nói không được.”
Thịnh Hoàn Hoàn thấy anh ta nắm chặt lấy tay vịn xe lăn thì lo lắng khiển trách: “Mộ Tư, anh đừng cậy mạnh được không?”
Mộ Tư năm lấy tay Thịnh Hoàn Hoàn, nở nụ cười dịu dàng tươi tắn: “Hoàn Hoàn, anh rất vui vì em còn quan †âm anh.”
Thịnh Hoàn Hoàn bình tĩnh rút tay về, lạnh nhạt nói với Mộ Tư: “Tôi chỉ không muốn anh lấy sức khoẻ của mình ra đùa thôi.”
“Yên tâm, anh rất yêu quý nó.” Mộ Tư cười cười, nhìn gương mặt quen thuộc trước mặt, cảm giác trong tim càng không che giấu được, giọng anh ta hơi khàn khàn: “Hoàn Hoàn, đi ăn bữa cơm với anh đi! Đã thật lâu chúng †a không cùng nhau ăn cơm.”