Khi tiếng nói của MC ngừng lại, Thịnh Hoàn Hoàn sải bước chân thon dài trong tiếng thét chói tai, bước từng bước một về hướng chiếc xe có khắc tiêu chí Kim Ưng kia.
Cô đi đường cuốn theo gió, mái tóc phất phới, khí thế như cao hai mét tám, ngũ quan tuyệt đẹp khiến người xem khó quên, như Nữ Vương cao quý lạnh lẽo.
khi dạo bước trên đường đua, sân đấu to lớn này như sàn đấu của riêng cô.
Không ít người cảm thán, chỉ tính đến khí thế thôi thì Thịnh Hoàn Hoàn đã đè bẹp Triệu Giai Ca!
Trên ghế trọng tài, Lăng Tiêu hài lòng ngồi ở đó, đôi môi mỏng hiện ra một nụ cười thản nhiên.
Lúc này giám khảo bên cạnh hắn nhịn không được cảm thán với người bạn già bên cạnh: “Thịnh Hoàn Hoàn này không hổ là tiểu thư đứng đầu Hải Thành."
'Tâm tình Lăng Tiêu rất tốt, trong giọng nói mang theo sự tự hào và kiêu ngạo. không che giấu được: “Cảm ơn lời khen."
Giám khảo kia ngẩn người, gượng cười hai tiếng.
Trong lòng ông lại là: Tôi bình luận Thịnh Hoàn Hoàn mắc mớ gì tới anh, anh cũng không phải người nhà của cô ấy, anh kiêu ngạo cái gì?
Trên biệt thự lưng chừng núi.
Sau khi An Lan bị cầm tù thì chỉ có thể ở trong phòng không thể liên lạc với bên ngoài, cách giải trí duy nhất chính là xem TV.
Thẩm Tu Nghi đưa trà bánh tiến vào liền trông thấy An Lan mặc đồ ngủ ngồi trên ghế sa lon nhìn phát sóng trực tiếp cuộc thi quốc tế.
An Lan gầy đi không ít, trông tiều tụy rất nhiều.
Mấy ngày qua Thẩm Tu Nghi đã thấy rõ An Lan bị tra tấn như thế nào nên trong lòng đặc biệt khó chịu, nhưng cô ấy lại không làm được gì cả.
Thấy Thẩm Tu Nghỉ tiến đến, An Lan vui vẻ chỉ vào TV rồi nói với Thẩm Tu Nghỉ: “Mau xem, hôm nay Hoàn Hoàn thật xinh đẹp, còn có Tiêu Nhi, nó lại chịu đi làm giám khảo, cô nói xem có phải nó đi vì Hoàn Hoàn không?"
Thật lâu sau vẫn không nghe thấy tiếng đáp lại, An Lan nghiêng mặt qua mới phát hiện Thẩm Tu Nghỉ lộ ra vẻ mặt nặng nề, ý cười khó được xuất hiện trên mặt An Lan từ từ biến mất: “Làm sao vậy?”
Giọng nói của Thẩm Tu Nghi trở nên nặng nề như sắc mặt của cô ấy: “Lăng Hoa Thanh cũng đang xem cuộc thi."
Thân thể An Lan căng cứng, hai tay siết chặt thành nắm đấm, nhịn không được run lên: “Ông ta lại muốn làm gì?"
Thẩm Tu Nghi lắc đầu, lập tức nói: “Hiện tại tôi chẳng những lo lắng cho Thịnh tiểu thư mà còn lo cho đại thiếu gia. Bởi vì Thịnh tiểu thư, đại thiếu gia đã trái lời Lăng Hoa Thanh hết lần này đến lần khác, thậm chí không tiếc cãi nhau trở mặt với ông ta, tôi sợ Lăng Hoa Thanh sẽ làm ra chuyện phát rồ gì đó."
Sắc mặt An Lan trắng bệch: “Sẽ không, ông ta thương Tiêu Nhi nhất."
"Nhưng đại thiếu gia phản bội ông ta." Thẩm Tu Nghi gầm nhẹ: “Trong lòng Lăng Hoa Thanh, đại thiếu gia đang ngỗ nghịch ông ta, ngỗ nghịch tương đương
với phản bội."
Toàn thân An Lan phát run: “Nếu ông ta dám động vào Tiêu Nhị, tôi sẽ ôm ông ta cùng chết."
"Bịch" một tiếng, Thẩm Tu Nghi quỳ xuống trước mặt An Lan, dùng hai tay ôm lấy bàn tay run rẩy của bà rồi phát ra giọng nói khàn khàn vô cùng kiên định: “Phu nhân, giao cho tôi đi làm đi! Dù sao tôi chỉ có một mình, không bị gì ràng buộc."
Hai mắt An Lan đỏ ngầu: “Cô biết sau khi thất bại sẽ đối mặt với cái gì không?”
"Đương nhiên tôi biết."
Nếu thất bại, Lăng Hoa Thanh sẽ làm cô ấy sống không bằng chết.
'Thẩm Tu Nghi cười cười, trong nụ cười mang theo sự thong dong coi nhẹ sống chết: “Nhưng tôi ở lại bên cạnh bà không phải là vì ngày này sao? Chỉ tiếc là về sau không thể làm bạn với bà nữa rồi."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!