Nói xong, Thịnh Hoàn Hoàn uống một hơi cạn sạch nước trong ly.
Lăng Tiêu chau mày kiếm lại, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh lùng chế giêu: “Dùng nước mời rượu, Thịnh tiểu thư thật có thành ý."
Hiển nhiên Lăng Tiêu không chịu nể mặt cô.
Thịnh Hoàn Hoàn nhíu mày lại: “Hiện tại tôi không thể uống rượu." Mặt Lăng Tiêu lạnh căm căm: “Nguyên nhân."
"Dạ dày khó chịu." Thịnh Hoàn Hoàn tùy ý đưa ra một lý do.
"Không phải cô nói mình không sinh bệnh sao?"
"Tôi không sinh bệnh, chỉ thấy dạ dày khó chịu, không thể uống rượu." "Viện cớ."
Đám người càng nghe càng thấy không thích hợp, kính rượu thôi mà sao hai người này lại cãi nhau rồi?
Khí lạnh trên người Lăng Tiêu có thể làm chết cóng người ta, cái gì mà dạ dày khó chịu, chẳng qua là trước khi đi Đường Nguyên Minh đã dặn không để cô uống rượu, cô nghe lời Đường Nguyên Minh như vậy sao?
Thịnh Hoàn Hoàn cũng rất buồn bực, vì sao Lăng Tiêu nhất quyết ép cô uống rượu chứ?
Cao Dương vội đổ nửa ly rượu đứng lên hoà giải: “Lăng tổng, tôi mời anh một ly, hôm nay Vũ Yến có được thành tích như vậy là nhờ Lăng tổng tinh mắt biết nhìn người."
Lăng Tiêu lạnh lùng nhếch môi mỏng: “Cao đội đang châm chọc tôi sao?”
Cao Dương không hiểu ra sao, tiếp đó chợt bừng tỉnh rồi hận không thể vả miệng mình.
Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn vừa ly hôn thì Thịnh Hoàn Hoàn đã lấy được. giải quán quân trở về, ông ta dùng năm chữ "Tinh mắt biết nhìn người" này chẳng phải là đang vả mặt Lăng Tiêu?
Cao Dương vội vàng giải thích: “Hiểu lầm, hiểu lầm, tôi đang nói là Lăng tổng thu mua Vũ Yến là tinh mắt biết nhìn người."
Lời này không phải y chang vậy sao? Đám người không khỏi chùi mồ hôi lạnh thay Cao Dương.
Quán quân là Thịnh Hoàn Hoàn người ta giành được mà, vì cô nên Vũ Yến mới có giá trị, cho nên câu giải thích này có khác biệt gì?
Trên trán Cao Dương ứa ra mồ hôi lạnh: “Ý tôi nói là, ý tôi là..." "Đủ rồi, không phải chỉ một ly rượu thôi sao?" Thịnh Hoàn Hoàn thực sự nhìn
không được nên đoạt lấy rượu trong tay Cao Dương mà ngửa đầu uống cạn, tức giận nhìn về phía Lăng Tiêu: “Hài lòng chưa?”
Lăng Tiêu gật đầu: “Rất hài lòng."
Xem ra cô cũng không nghe lời Đường Nguyên Minh gì mấy!
Lăng Tiêu đạt được âm mưu nên tâm tình rất tốt, bưng ly rượu trước mặt lên rồi đứng dậy cười nhìn đám người: “Vũ Yến có thành tích hôm nay không thể không nhắc đến sự cố gắng của các vị, ly này mời mọi người."
Đám người được mời rượu mà sững sờ, lập tức sợ hãi bưng rượu đứng lên. Sau khi đặt ly rượu xuống, Lăng Tiêu nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn và nói:
Hôm nay Thịnh tiểu thư đoạt giải quán quân, những người có mặt ở đây đều có tiền thưởng."
Nói xong, hắn nâng bàn tay thon dài lên.
Phùng Việt Phùng thư ký vẫn đứng sau lưng Lăng Tiêu hoàn toàn không hiểu tâm tư của Boss nhà mình, chỉ có thể ngoan ngoãn móc chỉ phiếu ra đưa tới tay hắn.
Lăng Tiêu vung tay lên, từng tấm từng tấm chỉ phiếu được tung ra.
Người của Vũ Yến kinh hãi đến mức rớt cằm xuống đất, hôm nay xem như họ đã tăng thêm kiến thức, không hổ là thủ phủ, hắn liên tục viết ra từng chuỗi con số mà không chớp mắt lấy một cái.
Thịnh Hoàn Hoàn cũng không hiểu ra sao, rốt cuộc hẳn muốn làm gì?
Rất nhanh chỉ phiếu đã đến tay đám người, mọi người nhìn chuỗi con số trên chi phiếu thì lập tức vui vẻ ra mặt, nói cám ơn liên tục: “Cám ơn ông chủ."