Cô Vợ Lọ Lem Của Tổng Tài (truyện full) - Ôn Đình Vực - Cố Niệm Niệm

Chương 101:

 

Cố Niệm Niệm đánh vỡ sự im lặng trước: “Tối qua anh không trở về, đi lêu lồng ở đâu?”

 

Nói xong câu đó Cố Niệm Niệm liền hồi hận.

 

Trời ạ, cô thật không biết nói chuyện, đang nói cái gì vậy chứ.

 

Nào có ai hỏi người khác như vậy.

 

Quả nhiên Ôn Đình Vực ở bên kia điện thoại cũng đen mặt lại.

 

Một lúc sau anh mới nói: “Là chị gái kia của cô.”

 

“Có ý gì?” Có Niệm Nhiệm một mặt nghỉ hoặc.

 

Cô không rõ lắm Ôn Đình Vực sao tự dưng lại nhắc đến người chị kia của mình.

 

“Tắm ảnh ghép đó là cô ta làm.” Ngữ khí Ôn Đình Vực nhàn nhạt.

 

Tay cầm điện thoại của Có Niệm Niệm có chút cứng ngắc.

 

Cô không nghĩ tới thì ra thật là Có Xảo Xảo. Tuy ban đầu cô có chút hoài nghi, nhưng đến khi thật sự biết được là Cố Xảo Xảo, trong lòng cô vẫn lạnh lẽo vô cùng.

 

Đầu tiên là làm ra bức ảnh đó để hãm hại cô, sau đó còn tìm nam nhân đến để cường bạo mình. Cố Xảo Xảo đây là muốn đem mình hủy hoại hoàn toàn.

 

“Tôi phải đi tìm cô ta tính sổ!” Một lát sau Cố Niệm Niệm đột nhiên nói, sau đó liền muốn cúp điện thoại.

 

Cố Niệm Niệm cô không đi gây chuyện, nhưng không có nghĩa cô sợ phiền phức. Cố Xảo Xảo ở sau lưng cô giở trò quỷ, cô nhất định sẽ không bỏ qua cho Cố Xảo Xảo.

 

“Chờ đã.” Ôn Đình Vực bỗng nhiên nhàn nhạt nói: “Cô tính sổ với cô ta thế nào? Giống như mụ đàn bà đanh đá chửi đồng lên, hay là đánh nhau một trận, hửm?”

 

Có Niệm Niệm sửng sốt.

 

“Không cần tìm, có tôi ở đây, cái gì cô cũng không cần xen vào.” Ôn Đình Vực ngữ khí đạm mạc lại mang theo một lực lượng có thể làm yên ổn lòng người: “Tôi sẽ giúp cô.”

 

Một chút ám áp bỗng nhiên tràn vào tim Cố Niệm Niệm, chạy khắp cơ thể cô.

 

Khi còn nhỏ cô bị người ta khi dễ, trước giờ đều là tự mình chịu đựng, sau đó trốn trong chăn lén khóc.

 

Khi lớn hơn một chút thì cô học được phản kháng, nhưng cô phản kháng cũng không có tác dụng.

 

Giống như khi ở Cố gia, Cố Xảo Xảo mắng cô, cô cũng sẽ phản kháng, sau đó đổi lại kết quả chính là Chu Mỹ Ngọc cùng Cố Bân cùng nhau lên, một nam một nữ cùng nhau đánh cô.

 

Cho dù Cố Niệm Niệm lợi hại hơn nữa cũng không đánh lại ba người.

 

Cho nên cho dù phản kháng, cô cũng đều bị đánh đến thê thảm.

 

Mà hiện tại đột nhiên có người nói với cô, có phiền toái thì không cần chính mình đi quản, anh sẽ giúp cô giải quyết.

 

Không biết vì sao, Có Niệm Niệm bỗng nhiên rất muốn làm ra vẻ một phen, hốc mắt bắt tri bất giác đỏ lên.

 

Đến chính cô cũng không biết mình bị làm sao, người đàn ông này chỉ cần một câu lại khiến cho cô có một loại xúc động muốn khóc.

 

“Trước cúp máy đi. Nhớ kỹ, có tôi ở đây, Niệm Niệm.” Ôn Đình Vực cúp điện thoại.

 

Đến khi nghe được âm báo bận, Cô Niệm Niệm mới cât điện thoại đi.

 

Cô ngây người tại chỗ thật lâu thật lâu, sau đó xoa xoa mắt, khóe môi nhéch lên.

 

Thật là, Có Niệm Niệm đồ ngốc này, mày ở chỗ này làm ra vẻ cái gì chứ.

 

Hiện giờ có người giúp mày, mày còn khổ sở cái gì, mày hẳn là nên vui vẻ mới đúng.

 

Cố Niệm Niệm ngắng đầu, trên môi nở một nụ cười, đi về phía phòng học.

 

Lúc tới cửa phòng học thì Cố Niệm Niệm nhìn thấy Hà Thư Thư.

 

Vẻ mặt Hà Thư Thư tái nhợt, một bộ dáng tâm tình không tốt.

 

“Thư Thư, xảy ra chuyện gì?” Cố Niệm Niệm cùng Hà Thư Thư chào hỏi.

 

Hà Thư Thư cúi đầu rất thấp: “Niệm Niệm, chúng ta hiện giờ vẫn là đừng nói gì, gần đây tin đồn nhảm truyền đi rất lợi hại.”

 

Cậu ta vừa dứt lời, một giọng nữ bỗng nhiên vang lên: “A, đây không phải đôi gian phu dâm phụ lớp chúng ta sao?”

 

Theo tiếng nói chuyện, chỉ thấy là Thái Thi Khả, Cố Xảo Xảo, còn có vài nữ sinh đang đi tới.

 

Có Niệm Niệm nhìn thấy Cố Xảo Xảo, trong mắt hiện lên một mảnh lạnh lẽo.

 

Hà Thư Thư đứng dậy: “Các người nói bậy gì thé!”

 

“Nói bậy!” Thái Thi Khả nhướng mắt: “Những ảnh chụp đó lại là chuyện gì, lúc cậu ở trên giường với Cố Niệm Niệm như thế nào không kêu người khác nói bậy?”

 

Hà Thư Thư da mặt mỏng, nghe vậy sắc mặt đỏ lên.

 

Có Niệm Niệm trực tiếp đứng dậy: “Thái Thi Khả, đôi mắt cậu thật xinh đẹp.”

 

Thái Thi Khả sửng sốt, sau đó đắc ý cười cười: “Đương nhiên, mắt tôi chính là điểm tôi hài lòng nhát.”

 

Cố Niệm Niệm cũng cười theo: “Đáng tiếc đôi mắt xinh đẹp như vậy lại bị mù, xem ra có câu nói rất đúng, thượng đế mở cho bạn cái cửa sổ thì đồng thời cũng đóng của bạn một cánh cửa khác.”

 

Thái Thi Khả giận tím mặt: ” Cố Niệm Niệm, cậu nói bậy bạ cái gì thế!”

Advertisement
';
Advertisement