Côn Lạc quay về nơi ở của mình, sau đó liền ấn vào đồng hồ của mình, tìm kiếm video vượt cửa ải trong không gian thí luyện của Dương Thiên.

Trong cửa chín mươi của không gian thí luyện, một đao của Dương Thiên đánh ra, hơn ba trăm sinh mệnh thảo mộc bậc chín cấp Tinh Chủ bỏ mạng. Sau đó trong không gian, toàn bộ lưỡi dao gió, sấm sét, băng sương xuất hiện, nhanh chóng giết chết đám sinh mệnh thảo mộc!

Một nghìn sinh mệnh thảo mộc cấp Tinh Chủ đỉnh phong không hề gây khó khăn cho Dương Thiên,

Sau đó bóng người Dương Thiên đến cửa chín mươi mốt, không hề sợ hãi khi đối diện với hai mươi con Thị Huyết Thử cấp Hắc Động sơ kì, sau khi làm bị thương một con Thị Huyết Thử mới bị đào thải ra.

Côn Lạc lẳng lặng nhìn, toàn thân không nhúc nhích.

Video kết thúc, ánh mắt của anh ta kinh ngạc nhìn trường đao trong tay.

"Dương Thiên, hắn vượt qua mình rồi".

Anh ta nhớ đến thanh niên lần đầu gặp ở hệ Ngân Hà, ban đầu trong không gian chiến đấu ảo, Dương Thiên không đỡ nổi một đòn tấn công tùy ý của anh ta. Thế nhưng, chỉ qua ba mươi mấy năm, Dương Thiên đã hoàn toàn vượt qua anh ta.

Côn Lạc lặng lẽ đứng đó, trong lòng khó mà bình tĩnh.

"Côn Lạc". Một giọng nói đột nhiên vang lên.

Thần chủ Nhân Diệt xuất hiện trước mặt Côn Lạc.

"Sư phụ". Côn Lạc giật mình tỉnh lại, vội vàng nói một cách cung kính.

"Sao thế? Dương Thiên đến cửa chín mươi mốt, chịu đả kích rồi?" Thần chủ Nhân Diệt nhìn đệ tử của mình nói.

Côn Lạc lặng lẽ không nói gì, muốn bác bỏ nhưng lại thôi.

"Hừ! Tốc độ tiến bộ của ngươi không chậm, chỉ cần hai trăm năm, ngươi chắc chắn có thể vượt qua cửa thứ mười, ngang hàng với cường giả cấp Hắc Động. Bây giờ vẫn mạnh hơn nhóm thiên tài của bí cảnh Hỗn Độn. Không phải tiến bộ của ngươi chậm, mà tiến bộ của Dương Thiên quá nhanh!" Thần chủ Nhân Diệt nói.

Côn Lạc nhìn Thần chủ Nhân Diệt.

"Ngươi là thiên tài tuyệt thế xuất hiện trong hàng trăm cuộc chiến thiên tài của công ty lỗ sâu ảo, nhưng bây giờ Dương Thiên đã được nhóm cấp cao xem là thiên tài tuyệt thế xuất hiện trong hàng nghìn cuộc tuyển chọn thiên tài!"

"Cái gì?" Ánh mắt Côn Lạc lộ vẻ kinh ngạc.

"Bây giờ thực lực của Dương Thiên đã vượt qua mọi thiên tài cấp Tinh Vực của bí cảnh Hỗn Độn, cho nên cơ bản ngươi không cần bị đả kích, mà hãy coi Dương Thiên trở thành đối thủ của mình, không ngừng theo kịp bước chân của hắn". Thần chủ Nhân Diệt nói.

"Con biết rồi, sư phụ". Côn Lạc khẽ nắm chặt tay, gật đầu nói.

"Thiên tài tuyệt thế xuất hiện trong hàng nghìn cuộc chiến thiên tài sao?" Trong lòng Côn Lạc tràn đầy ý chí chiến đấu.

Anh ta là thiên tài tuyệt thế xuất hiện trong hàng trăm cuộc chiến thiên tài, bây giờ được nhóm cấp cao cho rằng không bằng Dương Thiên.

"Dương Thiên, ta sẽ không nhận thua! Cho dù bây giờ ngươi vượt qua ta, sau này ta nhất định đuổi kịp ngươi!" Côn Lạc thầm nói trong lòng.

"Ừm! Ngươi biết thì tốt, cuộc thi đấu ba ngày sau, ngươi không có cơ hội ở lại bí cảnh Hỗn Độn, nhưng ngươi vẫn có thể thực hiện nhiệm vụ tu luyện trong bí cảnh Thời Không, sau hai mươi năm, dựa vào thực lực của ngươi đi vào bí cảnh Hỗn Độn dễ như trở bàn tay". Thần chủ Nhân Diệt nói.

"Chỉ cần có trái tim cường giả chân chính, bất kể ở bí cảnh nào đều không quan trọng. Về điểm này, Dương Thiên lại làm rất tốt".

"Con biết rồi, sư phụ. Con sẽ cố gắng". Côn Lạc nói.

"Dương Thiên, ta sẽ dùng thời gian để chứng minh, ta mới là thiên tài số một chân chính của cuộc chiến thiên tài lần này!" Côn Lạc nắm chặt trường kiếm trong tay.

Thần chủ Nhân Diệt nhìn đệ tử của mình rồi gật đầu, trong lòng lại thầm thở dài một hơi.

Thiên phú đệ tử của ông ta rất kinh ngạc, nhưng tính cách lại yếu hơn thiên tài bình thường.

Côn Lạc từ nhỏ đến lớn hầu như đều ở vị trí đầu tiên, thiên phú nghịch thiên. Cho dù trong cuộc chiến thiên tài của một nghìn Thần quốc, đều dựa vào thực lực tuyệt đối vượt qua một trăm cửa ải cấp Tinh Vực, dựa vào thực lực cấp Tân Tinh hung hăng giết chết một nghìn sinh mệnh thảo mộc bậc một cấp Tinh Chủ, vượt xa những người khác.

Đi vào bí cảnh Hỗn Độn, có được nhiều tài nguyên bồi dưỡng, thiên phú của Côn Lạc càng bộc phát ra toàn bộ.

Trong mười năm ngắn ngủi, nhanh chóng đến cửa thứ tám của cửa ải pháp tắc! Trong một nghìn nhóm thiên tài cùng đợt, thậm chí có một số người chỉ vượt qua cửa thứ nhất của cửa ải pháp tắc. Khoảng cách rất lớn.

Côn Lạc trước giờ chưa từng thất bại, trong lòng chắc chắn vô cùng tự tin, không ai có thể so sánh với anh ta.

Thế nhưng, thiên tài như vậy, không ai vượt qua anh ta thì tốt. Nhưng một khi bị người khác vượt qua, trong lòng sẽ chịu đả kích rất lớn.

Đó là bệnh chung của đa số thiên tài tuyệt thế.

Cho dù là thiên tài bình thường, nhìn thấy một số người yếu hơn mình từng bước vượt qua mình, trong lòng rất khó chịu.

Thần chủ Nhân Diệt than thở trong lòng, đa số đệ tử ông ta thu nhận đều là những thiên tài có thiên phú đứng đầu, nhưng tính cách của những đệ tử thường khá kém, thậm chí có một số không chịu được áp lực khổng lồ trong lòng, đường đường là thiên tài tuyệt thế lại từ từ phai mờ trước mọi người.

"Ngươi nghĩ thông suốt là được, chuẩn bị tốt cuộc thi đấu ba ngày sau". Thần chủ Nhân Diệt nhìn Côn Lạc nói.

Xoạt!

Bóng người của ông ta bỗng nhiên biến mất khỏi đây.

Côn Lạc đứng lên, trong mắt lại đầy tinh thần chiến đấu mãnh liệt.

"Dương Thiên, Côn Lạc ta sẽ không nhận thua!"

Advertisement
';
Advertisement