Đỉnh Phong Võ Thuật (Võ Luyện Đỉnh Phong) - Dương Khai (FULL)

Một nam một nữ thân phận rõ ràng không thấp trong Ảnh Nguyệt Điện, không thì cũng không thể ngồi bên cạnh Tiền Thông. Khi mấy đệ tử trẻ tuổi khác đứng bên cạnh đang hướng mắt nhìn về hai người bọn họ, dường như có chút ngưỡng mộ.

- Tiền trưởng lão, quan hệ giữa ngài và Nhan Bùi không tệ, ngài có biết vật phẩm áp trục lần này rốt cuộc là gì không? Một nữ đệ tử đứng bên cạnh tò mò lên tiếng hỏi. Tiền Thông sắc mặt nghiêm túc, dường như không nghe thấy nữ đệ tử kia nói. Thấy dáng vẻ này của hắn, mọi người đều không khỏi nín thở, càng cảm thấy vật phẩm áp trục kia không giống bình thường. Trưởng lão nhất định là biết chút nội tình, bằng không cũng không thần sức trầm ngâm như vậy. - La Khánh! Tiền Thông bỗng nhiên gọi một tiếng.

- Có đệ tử. La Khánh luôn đứng ở bên cạnh vội vàng tiến lên. - Ngươi gom được bao nhiêu thánh tinh về? La Khánh vội cung kính trả lời: - Đệ tử cẩn thận tuân theo căn dặn của trưởng lão, tổng cộng gom được 50 triệu thánh tinh. Nhưng phần lớn là từ tông môn đưa tới. - 50 triệu Cặp mắt Tiền Thông hơi híp lại. - Chỗ ta vẫn còn gần 30 triệu, chúng ta có khoảng 80 triệu thánh tinh. Trong phòng, đại đa số mọi người đều lộ vẻ sợ hãi. Dù bọn họ xuất thân từ Ảnh Nguyệt Điện, địa vị ở tông môn không thấp. Nhưng 80 triệu thánh tinh mấy chữ này vẫn khiến bọn họ cảm thấy kinh hãi. Càng làm cho bọn họ kinh hãi vạn phần chính là, Tiền Thông lại tự lẩm bẩm một câu:

- Cũng không biết có đủ không nữa! Nữ nhân có khuôn mặt thanh tú ngồi ở bên cạnh Tiền Thông cuối cùng không kiềm được lên tiếng hỏi: - Sư phụ, vật phẩm áp trục này rốt cuộc là gì? Đến 80 triệu, con số lớn như vậy đều không đấu giá được sao? Không chỉ nàng tò mò, ngay cả một nam nhân khuôn mặt tuấn tú tài hoa khác cũng rất hiếu kì, quay đầu nhìn về phía Tiền Thông, kỳ vọng có thể giải thích đôi chút. Hội đấu giá bắt đầu đến bây giờ, vật phẩm quý nhất cũng chỉ là Lung Linh Song Thoa được bán ra trong hội đấu giá cũng chỉ 2.1 triệu thánh tinh mà thôi. Chẳng lẽ vật phẩm áp trục không phải là bí bảo Hư Vương cấp? Nếu thực sự là bí bảo Hư Vương cấp, 80 triệu làm sao không đủ chứ, nhưng thứ này Tụ Bảo Lâu sưu tập từ nơi nào? - Các ngươi không hiểu!

Tiền Thông cười khổ sở một tiếng. - 80 triệu thấy thì không ít. Nhưng chỉ sợ người khác có được. Ảnh Nguyệt Điện ta nói ra cũng tính là một thế lực lớn trong U Ám Tinh. Nhưng vẫn có chút chênh lệch so với ba đại thế lực đứng đầu là Lôi Đài Tông, Tinh Đế Môn, Chiến Thiên Minh. Cho dù là Lưu Ly Môn, Ly Hỏa Giáo, Song Tâm Cốc, Phiêu Miểu Điện, những thế lực này cũng mạnh hơn chúng ta, ta sợ bọn họ gom thánh tinh. - Sư phụ, vật kia rốt cuộc là gì? Cô gái thanh tú lại hỏi lần nữa. - Tự mình xem đi. Tiền Thông không có tâm trạng trả lời. Bởi vì dù cho trả lời, nhóm tiểu bối này cũng không chắc có thể nhận thức được giá trị những thứ kia, chờ đến lúc mọi người bắt đầu liều mạng huyết chiến thì giải thích, bọn chúng càng dễ lý giải. Mọi người trong phòng không nói nhiều nữa, đều nhìn về phía đài đấu giá. Nhan Bùi mặt đen kia đang đứng ở đó, đưa mắt quan sát bốn phía, cất cao giọng nói: - Lão phu Nhan Bùi cảm tạ chư vị tới tham dự hội đấu giá lần này của Tụ Bảo Lâu ta. Hội đấu giá tiến triển đến bây giờ, lão phu có thể nói là coi như hài lòng. Duy nhất một điều khiến lão phu không hài lòng chính là chư vị đậy ví tiền chặt quá. Lão phu hy vọng chư vị có thể đem khí phách và hòa khí của thế lực lớn đại tông môn ra, không cần giữ thể diện cho người khác, cũng không cần giữ thể diện cho Tụ Bảo Lâu ta. Nhìn trúng thứ gì, dù cho táng gia bại sản thì đã làm sao? Chỉ cần chộp đến tay là được rồi. Lời nói thẳng thắn của Nhan Bùi nói ra, các cao thủ trong phòng thấy hơi lạnh đưa thẳng tới. Lão mặt đen này dụng ý bất lương, nghe khẩu khí của hắn thật giống như bản thân muốn khiến mọi người táng gia bại sản mới thôi. Thực sự là quá ác độc, thậm chí trong đầu không ít người đã có ý nghĩ lập tức rời khỏi mảnh đất thị phi này. Nếu lưu lại nữa, làm không tốt thì thực sự là phải táng gia bại sản.

Nhan Bùi cũng không cho bọn họ cơ hội, tiếp tục nói: - Không nói nhiều lời, bây giờ giới thiệu một chút vật phẩm áp trục hội đấu giá lần này! Hắn vung tay lên, lập tức một nữ nhân nâng khay ngọc đi tới, trên khay ngọc kia còn che một mảnh vải đỏ, khiến những người khác trông mòn con mắt, cũng không rõ bên trong rốt cuộc là thứ gì, khiến mọi người giận đến nghiến răng. Cô gái bưng hộp ngọc đi tới đứng trước mặt Nhan Bùi, Nhan Bùi cao giọng nói: - Chư vị mở to mắt nhìn cho rõ Nói xong, vén mảnh vải đỏ, trên khay ngọc hiện ra một trường tiên màu đỏ. Trường tiên kia tạo hình thanh thoát, khúc uốn giống như đuôi bò cạp, liên kết chặt chẽ, không hề có khe hở, trên đỉnh giống như gai xương, còn lấp lánh ánh hào quang xanh biếc, vừa nhìn đã biết ngay gai xương kia rất độc. - Đả Long Tiên! Nhan Bùi cao giọng hô.

Phòng Bính số 13, Dương Khai vừa uống một ngụm trà, nghe thấy Nhan Bùi đặt cho trường tiên màu đỏ này một cái tên, suýt chút nữa phun cả nước trà ra ngoài. Song Xoa Thứ trước bị Tụ Bảo Lâu đặt tên Linh Lung Song Xoa cũng coi tàm tạm, không hay cũng không khó nghe, bình thường mà thôi. Trường tiên màu đỏ này lại bị Nhan Bùi gọi là Đả Long Tiên, thật là khí phách mười phần, da mặt lão mặt đen thật dày mà, tên này cũng dám đặt. Bốn phương tám hướng truyền đến ánh mắt rừng rực, vô số thần thức đã quét tới, bên trong đại sảnh phòng bao vang lên thanh âm nghị luận. Nhan Bùi trầm giọng nói: - Đây là một bí bảo Hư cấp trung phẩm thứ thiệt. Theo chư vị đại sư giám sát kiên định của Tụ Bảo Lâu ta, nguyên liệu chủ yếu của trường tiên này dùng đuôi yêu thú bậc chín Xích Vĩ Tử Giáp, phụ với nhiều khoáng thạch Hư cấp luyện chế thành. Hư cấp trung phẩm ý nghĩa như thế nào lão phu cũng không muốn nói nhiều, trong lòng chư vị cũng rõ, đây là tác phẩm đã vượt qua trình độ luyện khí của U Ám Tinh ta. Trường tiên này dài hơn hai trượng một thước, dẫn vào trong thánh nguyên có thể biến đổi dài ngắn, dễ điều khiển theo ý muốn. Khó nhất chính là, đại sư luyện chế Đả Long Tiên này hoàn toàn giữ lại độc của đuôi nhọn Xích Vĩ Tử Giáp, mặc dù có chút lo ngại với âm độc này, nhưng lại càng tăng thêm uy lực lớn cho Đả Long Tiên. Nhan Bùi vừa nói vừa cầm Đả Long Tiên trên khay ngọc lên. Trên đài cao ném ra từng đạo tiên ảnh (dấu roi), khiến mọi người đều cảm nhận được uy năng của thứ gọi là Hư cấp trung phẩm! Quả nhiên, vừa thấy uy thế của Đả Long Tiên này, nhịp thở rất nhiều người đều trở lên gấp gáp. Giỡn một lúc, Nhan Bùi lại đặt Đả Long Tiên trở về chỗ cũ. Lúc này, trong phòng Giáp số 1 vang lên giọng của một người: - Nhan quản sự, đây là thứ lão nói phải khiến chúng tôi táng gia bại sản sao? Bí bảo Hư cấp trung phẩm mặc dù khó có được, nhưng cũng không đủ khiến chúng tôi bị gân thương xương gãy. Ta còn tưởng rằng lần này Tụ Bảo Lâu sưu tập một bí bảo Hư Vương cấp. - Đúng vậy, đúng vậy, khiến ta chờ mong như vậy, không ngờ chỉ là một bí bảo Hư cấp trung phẩm. Nhan Bùi đứng ở đó, hình như không nghe thấy, chỉ có khóe miệng cười lạnh. Người trong các phòng lớn đều là biết tin trước, thế nên mới biết ra lệnh cho người đi gom góp thánh tinh. Nhưng Tụ Bảo Lâu lần này rốt cuộc sẽ đem vật phẩm quý giá gì ra để đấu giá, lại không có ai biết. Đây dù sao cũng là cơ mật, Nhan Bùi sẽ không truyền bá bốn phương, hắn cũng tin với sự tinh sáng của Tiền Thông cũng sẽ không thể nào tiết lộ phong thanh gì cho người bên ngoài. Mỗi nhà bọn họ đều gom lượng lớn thánh tinh, bây giờ lại chỉ có một bí bảo Hư cấp trung phẩm, đương nhiên khiến người khác có chút thất vọng, trong lòng cảm thấy bản thân có chút làm chuyện nhỏ thành chuyện lớn. Nhưng bí bảo này vẫn nên tranh giành, đẳng cấp Hư cấp trung phẩm kia dù cho mình không giành được, cũng phải cố sức nâng giá lên, khiến người khác không dễ dàng. Trong lúc nhất thời, trong lòng mọi người đều ôm ý nghĩ sợ người khác không tốt với mình, âm thầm chờ đợi. Nhan Bùi lại nói một câu khiến người khác thổ huyết: - Bí bảo này thích hợp sử dụng cho nữ giới nhất, dù bản thân không dùng được, mua về tặng cho cô gái trong lòng ngưỡng mộ cũng rất tốt. Lão phu có thể đảm bảo, nam nhân mua vật này nhất định ôm được mỹ nhân về. - Già mà không tôn nghiêm! Trong phòng bao Lưu Ly Môn, Doãn Tố Điệp nghiến răng mắng nhỏ. Sở dĩ vừa rồi nàng không ra tay tranh đoạt chính là vì chờ xem sau đó có thứ tốt hơn không. Quả nhiên bây giờ lại xuất hiện một Đả Long Tiên, nàng đã âm thầm quyết định chủ ý phải cướp được Đả Long Tiên vào tay mình. Nàng cũng tin rằng dựa vào khí chất của mình, một khi ra giá, thì sẽ khiến nhiều người lặng lẽ rút lui, không muốn cùng nàng tranh đoạt. Nhưng không nghĩ tới Nhan Bùi lại nói ra lời như vậy, đây không phải vô duyên vô cớ vì nàng mà kéo thêm rất nhiều đối thủ cạnh tranh sao? Một phu nữ trung niên đứng bên cạnh Doãn Tố Điệp nắm lấy tay nàng vỗ vỗ nhè nhẹ: - Yên tâm, chúng ta sẽ đoạt được. - Cảm ơn Nhị Nương nhiều! Doãn Tố Diệp nở nụ cười ngọt ngào. - Đả Long Tiên, giá quy định 1 triệu, mỗi lần tăng giá không được ít hơn 100 ngàn, chư vị ra giá đi! Nhan Bùi đã nói nên điều cần nói rồi, nên khuấy động cảm xúc cũng khấy động rồi, bây giờ dĩ nhiên là lúc nhìn người khác liều mạng huyết chiến. Đây là phân đoạn hắn thích xem nhất, mỗi lần kẻ khác liều mạng huyết chiến, hắn đều tâm tính thoải mái, cảm giác mình trẻ ra nhiều tuổi. Tiếng nói của hắn vừa đưa xuống, trong các phòng bao lớn lập tức liền vang lên tiếng tiếng đấu giá. - 1 triệu một trăm! - 1 triệu ba trăm! - 1 triệu năm trăm! - 2 triệu -.. Các cường giả vừa rồi còn không ngừng làm giảm uy tín Đả Long Tiên này dường như quên hết lời của chính mình, mắt đỏ lên tranh đoạt, tham gia không chỉ có các nhân vật lớn có máu mặt của các thế lực lớn mà còn có một vài nhân tài mới xuất hiện. - Ta ra 2 triệu một trăm! Khúc Trường Phong của Chiến Thiên Minh ra giá luôn là dương dương tự đắc, dường như trời sinh cao hơn người một bậc, dường như hắn ra giá sau người khác nên nhường một chút.

- Hừ! Hai triệu ba! Cũng luôn đối chọi gay gắt với Khúc Trường Phong là Phương Thiên Trong của Lôi Đài Tông, thế lực xuất thân của hai người đều là một trong những thế lực đứng đầu của U Ám Tinh, thực lực và danh tiếng cũng sàn sàn như nhau, không ai e ngại ai. - Phương huynh, ngươi mua Đả Long Tiên về làm gì? Ngươi dùng nó lại không hợp, không phải lãng phí tiền tài sao? Khúc Trường Phong cười ha hả, khinh thường và tiếp tục tăng giá: - Hai triệu năm trăm! - Ta không thể dùng, ngươi thì có thể dùng? Hai triệu tám trăm! Phương Thiên Trọng không nhường chút nào. - Ta mua rồi đương nhiên là tặng người. Nghe nói Doãn sư muội của Lưu Ly Môn thiếu một bí bảo thuận tiện, tiểu đệ vừa lúc mượn hoa hiến phật, 3 triệu! Đây rõ ràng là bày tỏ tình cảm rồi, hơn nữa còn là trước mặt cường giả các thế lực lớn của U Ám Tinh bày tỏ tình cảm, lập tức tạo nên một loạt âm thanh thở dài. Trong phòng bao Lưu Ly Môn, phụ nữ trung niên kia sắc mặt lạnh lùng, biểu hiện của Doãn Tố Diệp cũng là rất không vui. Nàng không muốn vì chuyện ngày hôm nay mà bị mọi người truyền ra tai tiếng gì, lập tức mềm giọng nói: - Hảo ý của Khúc sư huynh, lòng Tố Điệp đã nhận, nhưng Đả Long Tiên này nếu như ta muốn, sẽ tự đấu giá, 3 triệu hai!
Advertisement
';
Advertisement