Đỉnh Phong Võ Thuật (Võ Luyện Đỉnh Phong) - Dương Khai (FULL)

Giá Đả Long Tiên vẫn tăng lên đều đặn, tuy nhiên mỗi lần báo giá chỉ tăng thêm khoảng 200, 300 ngàn mà thôi, coi như những người đó cũng còn chút lý trí.

Nhưng Dương Khai lại hô một mạch lên tới 6 triệu, cao hơn khoảng 1 triệu so với Doãn Tố Điệp!

Toàn trường lần nữa ồ lên.

Trên đài cao, mỹ phụ chủ trì đấu giá nghi ngờ liếc nhìn lão Nhan Bùi, nàng nghĩ đây chính là sự sắp đặt của lão Nhan Bùi, có điều sự sắp đặt này cũng quá lộ liễu, không được chuyên nghiệp cho lắm.

Không ngờ Nhan Bùi lại chậm rãi lắc lắc đầu, ý nói sự sắp đặt của mình cũng không phải ở trong căn phòng đặt riêng đó, điều này không khỏi khiến cho mỹ phụ kinh hãi.

Trong phòng Bính số 13, nghe Dương Khai bất ngờ ra giá 6 triệu, Vũ Y và Dương Viêm đều che kín miệng kinh ngạc nhìn hắn, không biết rốt cục hắn muốn làm gì.

6 triệu đó, nếu lỡ Đả Long Tiên rơi vào tay mình, chẳng phải là khóc không ra nước mắt hay sao?

Vẻ mặt Dương Khai vẫn bình tĩnh, tràn đầy tự tin.

Hắn tin rằng giá Đả Long Tiên không chỉ có 6 triệu như vậy! Ít ra trong hoàn cảnh này cũng không dưới con số đó.

Từ lúc bắt đầu tham gia hội đấu giá đến bây giờ, hắn đã phân biệt được rõ ràng sự bất đồng về giá trị của các loại bí bảo có cấp bậc khác nhau, điều này khác hẳn với suy nghĩ ban đầu của hắn. Hắn vốn tưởng rằng bí bảo Hư cấp hạ phẩm chỉ có thể bán ra với giá hai, ba trăm ngàn thánh tinh mà thôi, nào ngờ mỗi một kiện sau khi thành giao đều được bán với giá hơn một triệu. Song Xoa Thứ mà Dương Viêm luyện chế ra cũng bán được tới hai triệu mốt.

Mà đây lại còn là Đả Long Tiên, bí bảo Hư cấp trung phẩm thứ thiệt, làm sao có thể chỉ mấy triệu? Có khi còn hơn chục triệu ấy chứ.

Nếu không phải Khúc Trường Phong lên tiếng trước, kiện Đả Long Tiên này nhất định sẽ có rất nhiều người đấu giá, giá tiền cũng sẽ tăng vọt. Nhưng bởi vì Khúc Trường Phong đã lên tiếng trước, dẫn đến hiện tại người báo giá chỉ có lác đác vài người, những người khác cũng không muốn đắc tội hắn và Doãn Tố Điệp của Lưu Ly Môn, cho nên không khí có vẻ hơi nhạt nhẽo.

Dương Khai không có chút hảo cảm nào đối với tên Khúc Trường Phong kia, và cũng không liên quan gì đến Doãn Tố Điệp, dĩ nhiên hắn sẽ không để cho một người lạ hưởng lợi đồ đạc của mình. Nếu không ai chịu ra giá, vậy thì hắn sẽ ra giá không được sao, cùng lắm thì lấy lại Đả Long Tiên, còn hơn là để cho một người xa lạ được hưởng lợi.

- Hừ, bằng hữu thật mạnh miệng đó, ngươi có thể có được 6 triệu sao? Âm thanh lạnh lùng của Khúc Trường Phong từ phòng đặt riêng bên kia liền truyền đến, hiển nhiên hắn cho rằng cái tên trong phòng đặt riêng chữ Bính kia không thể có nhiều thánh tinh như vậy.

- Người ta có thánh tinh hay không mắc mớ gì tới ngươi? Nếu người ta không có đủ thánh tinh sẽ có người của Tụ Bảo Lâu xử trí, ngươi muốn nói gì thì nói sao, thật là nhảm nhí. Phương Thiên Trọng mỉa mai nói.

- Phương huynh. Đây không phải là chuyện của ngươi, lắm mồm làm gì? Âm thanh của Khúc Trường Phong phát ra càng thêm lạnh lẽo. Lúc bình thường hắn và Phương Thiên Trọng đối chọi gay gắt với nhau không nói làm gì, nhưng lúc này Phương Thiên Trọng lại làm cho hắn mất mặt, khiến hắn không thể nhịn được nữa.

- Chỉ là ngứa mắt với một số người đang diễn trò mà thôi.

- Hai tên tiểu bối đừng có tưởng rằng xung quanh không còn ai. Còm dám lắm mồm, ta sẽ đuổi tất cả ra khỏi Tụ Bảo Lâu, suốt đời không được tham gia hội đấu giá Tụ Bảo Lâu nữa! Nhan Bùi hừ một tiếng, lãnh lùng nói.

Lão Nhan Bùi lên tiếng, ai cũng không dám không nể tình, Khúc Trường Phong và Phương Thiên Trọng đồng loạt lên tiếng cáo lỗi.

Nhan Bùi khẽ gật đầu, cao giọng nói: - Phòng Bính số 13 ra giá 6 triệu, có ai ra giá cao hơn không?

- 6 triệu rưỡi! Khúc Trường Phong lập tức tăng giá.

Dương Khai chưa kịp lên tiếng, âm thanh của Phương Thiên Trọng đã truyền ra: - 7 triệu!

Không đợi Khúc Trường Phong tăng thêm, Dương Khai liền dữ tợn quát khẽ: - 8 triệu!

- Ha ha ha! Không thể để cho bọn tiểu bối các ngươi lên mặt trước được, lão phu ra giá 8 triệu rưỡi! Tiền Thông tiếng cười to rồi nói.

Dương Khai hơi bất ngờ, suy nghĩ một chút rồi mỉm cười, cầm tách trà lên uống một hớp, thong thả nói với Vũ Y và Dương Viêm - Chuẩn bị thu tiền đi, sắp rồi.

Tiền Thông tăng giá lên 8 triệu rưỡi, ông ta cũng không phải vì cạnh tranh mà ra giá, mà là muốn chuyển mục tiêu oán hận lên đầu của lão, sau đó mới để cho Dương Khai tăng giá tiếp.

Tiền Thông có lòng tốt, ân nghĩa này, Dương Khai ghi nhớ.

Trong gian phòng Ảnh Nguyệt Điện đặt riêng, Ngụy Cổ Xương và Đổng Huyên Nhi đều nhìn Tiền Thông khó hiểu, không biết tại sao hắn đột nhiên lại tham dự đấu giá. Song, mặc dù nghi ngờ nhưng bọn họ cũng không hỏi nhiều, Tiền Thông làm như tất nhiên có lý do của ông ta.

Đấu giá Đả Long Tiên gần như trở thành một vở kịch, một kiện bí bảo công kích Hư cấp trung phẩm như vậy, lúc mới bắt đầu đấu giá cũng không có nhiều người dám báo giá, thậm chí có lúc rất tẻ nhạt. Nhưng không nghĩ tới giá tiền của nó đến phút cuối lại liên tiếp tăng lên, mỗi một lần tăng giá đều khiến người khác sợ hết hồn hết vía. Sau khi Tiền Thông ra giá 8 triệu rưỡi, Doãn Tố Điệp lập tức theo 9 triệu, cuối cùng thành giao với giá tiền này.

Tuy rằng Đả Long Tiên không lên tới chục triệu, nhưng cái giá này đã đủ khiến cho vô số người kinh sợ hãi không thôi.

9 triệu, cả U Ám Tinh có bao nhiêu thế lực có thể chi ra?

Tại phòng đặt riêng chữ Bính số 13, Vũ Y và Dương Viêm đã điếng người, hai nàng đều kích động tới mặt đỏ bừng, tay xiết chặt, nhìn Dương Khai với ánh mắt sùng bái.

Nếu không có Dương Khai vào phút cuối quấy rối một trận, kiện Đả Long Tiên này chỉ có thể bán với giá 5 triệu mà thôi, vậy mà bây giờ lại bán được với giá tiền gần gấp đội.

Tính thêm Ngưng Hư đan và Song Xoa Thứ bán được trước đó, hội đấu giá lần này xem như là mùa thu hoạch lớn của ba người.

Hơn 10 triệu thánh tinh thượng phẩm, đơn giản nhẹ nhàng như vậy mà đã lấy được, nếu như là trước kia, có nằm mơ các nàng cũng không dám nghĩ tới.

- Các muội nghĩ chỉ mới có 10 triệu đã nhiều rồi sao? Dương Khai khẽ cười, nói.

- 10 triệu còn không nhiều sao? Vũ Y ngạc nhiên nói: - Vậy huynh muốn bao nhiêu?

- Hãy chờ xem, sẽ còn kinh khủng hơn nữa kìa. Dương Khai nhấp một ngụm nước trà, hơi lộ ra vẻ kích động nhìn lên đài cao, hắn mơ hồ có thể cảm nhận được, vật phẩm áp trục cuối cùng sẽ còn cao hơn cả Đả Long Tiên. Tuy rằng hắn không biết cuối cùng sẽ bán được với giá bao nhiêu, nhưng nếu Tụ Bảo Lâu đặt nó đấu giá sau Đả Long Tiên, thì không thể tranh cãi giá tiền của nó tất nhiên sẽ cao hơn Đả Long Tiên.

Trên đài cao, Nhan Bùi ho nhẹ một tiếng, cất cao giọng nói: - Vật phẩm đấu giá tiếp theo chính là món áp trục cuối cùng của hội đấu giá hôm nay...

Trong lúc hắn đang nói, mỹ phụ Đấu giá sư lúc trước đã đích thân bưng một chiếc khay ngọc đi tới trước mặt Nhan Bùi. Mọi người đều thấy được thân hình của mỹ phụ hơi run run, khiến khay ngọc cũng rung nhẹ theo.

Cảnh này khiến cho những cường giả ngồi trong các phòng đặt riêng hết sức tò mò, mỹ phụ Đấu giá sư này là người của Tụ Bảo Lâu, đã có kinh nghiệm từng trải phong phú, thứ gì mà lại khiến nàng có thể kích động như vậy? Nụ cười trên mặt mỹ phụ lúc này dường như cũng hơi cứng lại.

- Mời chư vị thưởng thức! Nhan Bùi gỡ tấm vải đỏ đang trùm trên khay ngọc ra, vật phẩm đấu giá áp trục cuối cùng cũng hiện ra trước mặt mọi người.

Đó là một cái bình trong suốt, không phải kim loại cũng không phải ngọc, không biết là dùng nguyên liệu gì chế tạo nên, cái bình khẳng định có giá trị xa xỉ, nhưng sự chú ý của tất cả mọi người cũng không phải cái bình, mà là một viên đan dược đang nằm yên lặng trong đó!

Viên đan dược tròn trịa sáng bóng, trên đó có thể thấy được những đường vân đan xen nhau, giống như kinh mạch trên cơ thể người vậy.

- Đan văn!

- Ngưng Hư đan sinh ra đan văn!

Bốn phía xung quanh lập tức hô ầm lên kinh ngạc, tất cả các phòng đặt riêng giờ phút này cũng náo loạn cả lên, người thì đập vỡ cả chiếc ghế đang ngồi, người thì lật đổ bàn, người thì đập vỡ tách trà...

Giờ phút này, các thế lực lớn trên U Ám Tinh đã không thể bình tĩnh được nữa, bọn họ trước giờ dù núi có sụp đổ trước mặt cũng không đổi sắc, vậy mà lúc này lại giống hệt như dân nhà quê, thể hiện ra đủ loại chuyện xấu hổ mất mặt, đủ kiểu luống cuống tay chân.

Những võ giả trong đại sảnh thấy vậy lại càng ồ lên kinh ngạc.

Ngưng Hư đan, tại giữa buổi đấu giá cũng có một viên được đưa ra đấu giá, đã được Khương Hoài An, tam điện chủ Hải Điện mua lại với giá một triệu mốt, giờ này lại xuất hiện một viên Ngưng Hư đan khác, hiển nhiên mọi người đều có thể nhận ra.

Nhưng viên Ngưng Hư đan này cùng viên trước kia rõ ràng không giống nhau, đó là Ngưng Hư đan có đan văn!

Ngưng Hư đan là đan dược cấp Thánh Vương thượng phẩm, luyện chế rất khó, chỉ có luyện đan sư Hư cấp hạ phẩm mới có thể luyện chế ra được, mà để luyện chế Ngưng Hư đan có đan văn, cho dù là luyện đan sư cấp Hư Vương cũng không nhất định có thể luyện chế.

Vậy mà giờ phút này lại xuất hiện một viên trên đài đấu giá!

Vụt vụt vụt...

Từng bóng người từ bốn xung quanh chạy như bay ra, mỗi người đều khí tức nội liễm, tất cả những người này đều là cao thủ Phản Hư Cảnh của Tụ Bảo Lâu. Bọn họ vội vàng bay vọt tới đài cao, vây chặt như nêm xung quanh viên Ngưng Hư đan, dáng vẻ như sẽ lập tức giết chết kẻ nào dám mò lại gần. Sát khí trên người bọn họ tỏa ra gần như ngưng thực, khiến cho toàn bộ đại sảnh đang huyên náo lập tức lặng ngắt như tờ.

Những thế lực lớn trong các phòng đặt riêng thấy cảnh này cũng dần dần bình tĩnh lại, từng người một chậm rãi ngồi xuống, tuy nhiên hai hàng lông mày vẫn nhíu chặt lại như cũ, thể hiện rõ quyết tâm bắt buộc phải có.

Bọn họ cuối cùng cũng hiểu vì sao Nhan Bùi lại truyền tin cho bọn họ, khiến bọn họ trở về gom góp thánh tinh.

Hóa ra vật phẩm áp trục chân chính của hội đấu giá không phải là kiện Đả Long Tiên kia, mà là viên Ngưng Hư đan có đan văn này, một viên Ngưng Hư đan như vậy khẳng định là vô giá, đáng giá để bọn họ liều mạng táng gia bại sản.

Nhan Bùi quan sát xung quanh, đợi cho tâm trạng của tất cả mọi người ổn định lại, những tiếng ồn ào náo động trong phòng đấu giá lắng xuống, lúc này mới ngạo nghễ nói: - Chư vị đều thấy rõ ràng rồi chứ? Nếu đã nhìn rõ, vậy chúng ta cũng không lãng phí thời gian, hiện tại bắt đầu đấu giá viên Ngưng Hư đan này, giá khởi điểm 5 triệu, mỗi lần tăng giá không ít hơn 500 ngàn!

Nhan Bùi vừa dứt lời, vô số tiếng báo giá từ bốn phương tám hướng đã vang lên, so với bất kỳ một vật phẩm đấu giá nào trước đó đều kịch liệt hơn rất nhiều.

Hơn nữa, tiếng báo giá của mỗi người đều hết sức khí thế, âm thanh cất cao.

Tất cả các thế lực lớn đều đích thân tham gia đấu giá.

Tiếng báo giá rất nhiều, hầu như mỗi phòng đặt riêng đều có người báo giá, Nhan Bùi cũng mặc kệ bọn họ, chỉ nhìn về vị trí ra giá cao nhất.

6 triệu, 8 triệu, 10 triệu, 15 triệu, 20 triệu...

Chỉ không quá mười hơi thở, viên Ngưng Hư đan đã được ra giá 30 triệu, hơn nữa tiếng báo giá vẫn còn tiếp tục vang lên liên tiếp không có dấu hiệu giảm bớt, vẫn gắt gao kịch liệt như cũ, mỗi một lần tăng giá cũng hết sức kinh khủng, đơn vị tăng giá tính bằng triệu.

Nhan Bùi không cần phải khích bác hay nói gì cả, chỉ cần chuyển động ánh mắt, những người khác liền tự động tăng giá.

35 triệu, 40 triệu... Giá tiền một mạch tăng vọt lên không ngừng chút nào, sau đó là 50 triệu, 60 triệu...
Advertisement
';
Advertisement