Đỉnh Phong Võ Thuật (Võ Luyện Đỉnh Phong) - Dương Khai (FULL)

Năm đó Cổ Dương Tông bị diệt, đệ tử tông môn tử bị thương vô số.

Nhưng không biết nguyên nhân gì, sau khi chết bọn họ lại lấy một loại tư thái hoàn toàn mới thu được tân sinh, bọn họ trở thành thi thể có thể tu luyện có thể đi lại, có thể chiến đấu.

Trên U Ám Tinh, một chút người đồng lứa đại khái không rõ lắm tình huống bên trong Táng Hùng Cốc, nhưng Tiền Thông thì hiểu rõ.

Dương Khai cũng biết.

Năm đó hắn và Dương Viêm cùng đi Táng Hùng Cốc thăm dò qua, Bất Diệt Ngũ Hành Kiếm công pháp tu luyện cùng Thái Dương Chân Tinh cùng với bàn Băng Ngọc vạn năm chính là lộ ra từ bên trong Táng Hùng Cốc.

Lúc đó hắn còn đụng phải mấy Thi tướng có thực lực mạnh mẽ vây công, nếu không dựa vào lực lượng không gian, chỉ sợ đều không có cơ hội trốn ra được.

Giao thủ với tên Phương Phong Kỳ này, Dương Khai có suy đoán, Tiền Thông hỏi thăm càng xác nhận ý nghĩ của hắn.

- Lão già kia ánh mắt không tệ, bổn tọa quả thật đến từ Táng Hùng Cốc.

Thi Linh nhất tộc tôn quý của ta đây ngự trị trên vạn vật! Phương Phong Kỳ cũng không có ít nhiều sợ hãi, chỉ cao khí ngang kêu lên.

Thi Linh nhất tộc! Đây là cách xưng hô bởi những sinh linh đặc thù của Thi Linh Giáo với mình, điểm này Tiền Thông đã nghe nói từ chỗ Phí Chi Đồ.

- Chỉ dựa vào các ngươi cũng muốn ngự trị trên vạn vật sao? Biểu lộ của Tiền Thông lạnh nhạt:

- Các ngươi bất quá là người đã bị chết thôi.

Các ngươi không có tư cách này.

- Hắc hắc.

Phương Phong Kỳ cười nhẹ:

- Có hay không có tư cách này, không phải ngươi định đoạt, ngày sau ngươi sẽ biết được! Lão già kia, ngươi cũng đừng uổng phí tâm cơ, bổn tọa cái gì đều sẽ không nói cho ngươi biết.

- Vậy sao?

Tiền Thông cười lạnh một tiếng:

- Mặc dù là lão phu hủy Thi Châu của ngươi, ngươi cũng không muốn hợp tác à? Thi Châu chính là hạt châu tràn ngập thi khí tích chứa trong bụng của Thi Linh tộc cũng giống như Phương Phong Kỳ vậy.

Một hạt châu này đối với thành viên của Thi Linh tộc mà nói, giống như tác dụng của nội đan với yêu thú.

Tất cả bản lãnh của Thi Linh nhất tộc đều xuất xứ từ Thi Châu của tự thân.

Phí Chi Đồ từng chiến đấu qua với thành viên của Thi Linh tộc, đương nhiên có điều biết được với những tin tức này.

Phương Phong Kỳ hơi biến sắc mặt, quát lên:

- Lão già kia ngươi dám uy hiếp bổn tọa!

- Có phải uy hiếp hay không, ngươi thử một chút sẽ biết.

Ngữ khí của Tiền Thông hùng hổ dọa người.

Phương Phong Kỳ dường như cũng nhìn ra Tiền Thông quả quyết, sắc mặt lạnh lùng, chợt trở nên vặn vẹo, hét lớn một tiếng:

- Muốn thám thính tin tức từ chỗ của bổn tọa, lão già kia ngươi si tâm vọng tưởng.

Bổn tọa tuyệt sẽ không để cho ngươi được thỏa mong muốn.

Dứt lời, chỗ bụng của gã bỗng nhiên phóng ra một cổ năng lượng dao động vô cùng khủng bố, có một tiếng rắc nhỏ vang lên, phảng phất có thứ gì đó vừa vỡ ra.

- Không xong! Phí Chi Đồ sắc mặt đại biến.

Những người khác cũng rất nhanh đều ý thức được xảy ra chuyện gì.

Dương Khai vội vàng vận chuyển thánh nguyên, bảo vệ Tô Nhan cùng Hạ Ngưng Thường ở bên người.

Tiền Thông thì vung tay lên, thánh nguyên thuần hậu bao lấy Ngụy Cổ Xương cùng Đổng Huyên Nhi.

- Rồi sẽ có một ngày, Thi Linh Giáo ta sẽ nhất thống U Ám Tinh, các ngươi đều phải chết, ha ha ha ha! Phương Phong Kỳ điên cuồng cười lớn, kèm theo một tiếng nổ uỵch, cả người bỗng nhiên vỡ toạt ra.

Một đoàn thi khí xanh biếc nồng đậm lấy gã làm trung tâm, ầm ầm khuếch tán bốn phía.

Nơi thi khí đi qua, mặt đất hủ thực, bàn ghế tất cả đều biến thành phấn vụn, cả phủ thành chủ đều lung lay mấy cái, suýt nữa sụp đổ.

Tối hậu quan đầu, nếu không phải Tiền Thông lấy Hư Vương Cảnh tu vi bảo vệ, phủ thành chủ nhất định sẽ gặp tai ương.

Dù sao cũng là một cường giả Phản Hư tam tầng cảnh tự bạo, uy lực khó lường.

Giữ lại tánh mạng của Phương Phong Kỳ, vốn là muốn dò xét một chút Thi Linh Giáo hư thật.

Nhưng không ngờ tới thịt dê chưa ăn đến, ngược lại còn chọc một thân mắc cở, sắc mặt của Tiền Thông khó coi.

Nếu nói những tên Thi Linh Giáo đó, mỗi người đều điên cuồng không tiếc mạng như vậy, thế thì phiền toái rồi.

Bên ngoài đại điện, bỗng nhiên có một võ giả Phản Hư Cảnh vội vã đi đến, quay đầu nhìn một chút bốn phía, mặt lộ vẻ hoảng sợ, không rõ lắm nơi đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

- Chuyện gì? Tiền Thông trầm giọng hỏi.

Người kia vội vàng cung tay trả lời:

- Bẩm đại trưởng lão, Thi Linh Giáo đệ tử ẩn núp trong Thiên Vận Thành đều đã quét sạch sẽ!

- Làm rất tốt! Có xuất hiện thương vong không?

- Được Lăng Tiêu Tông chư vị trưởng lão hiệp trợ, chỉ chết mười mấy người!

- Hậu táng cho bọn họ!

- Dạ! Bên trong Ảnh Nguyệt Điện, mặc dù có rất nhiều người rất sợ chết, quy thuận Thi Linh Giáo, nhưng cũng không thiếu người kiên trì lập trường.

Những người này không ngoại lệ đều bị nhốt, hai ngày trước đã được cứu ra, lúc đó chính là hiệu lực của Tiền Thông.

Mà bên trong Thiên Vận Thành, cũng không chỉ Phương Phong Kỳ một tên Thi Linh tộc nhân, trước khi đám người Dương Khai cùng Ngụy Cổ Xương giết vào phủ thành chủ đã gặp phải một ít Thi Linh, bị chém chết hầu như không còn.

Trong Thiên Vận Thành cũng tứ tán ẩn tàng không ít, lúc này đều bị nhất nhất bắt ra.

Có thể nói cho tới bây giờ, cả Thiên Vận Thành mới xem như rực rỡ hẳn lên, vẻ u buồn bên trong trừ bỏ hết.

Đám người Dương Tu Trúc cất bước đi đến từ bên ngoài.

- Chư vị cực khổ rồi! Tiền Thông vội vàng đứng lên, cung tay cảm kích.

Dương Tu Trúc phất tay áo, vẻ mặt không thấy chút nào thoải mái:

- Chỉ là chém chết một chút tiểu tạp ngư, không coi là cực khổ, nhưng chỉ một Thiên Vận Thành đã có tình huống như vậy, thật không biết những thành trì khác trên U Ám Tinh là dạng gì? Phí Chi Đồ thở dài một tiếng:

- Thời gian hai năm qua, Thi Linh Giáo phát triển cực nhanh.

Bọn họ dường như có một loại bí thuật, có thể biến người sống thành Thi Linh, càng thêm khăng khăng một mực bán mạng cho bọn họ.

Hai năm trước lúc Thi Linh Giáo mới xuất hiện, số người của bọn họ bất quá 1000 mà thôi, nhưng bây giờ, còn hơn mấy chục ngàn.

Trong mấy chục ngàn thành viên, rất nhiều đều là cường giả Phản Hư Cảnh của các đại tông môn cùng gia tộc, không thể khinh thường a! Trước đó Phương Phong Kỳ cũng tính toán biến Phí Chi Đồ thành Thi Linh, cho nên mới một mực không phế bỏ tu vi của ông ta, cũng như không phá hủy kinh mạch của người này.

Chỉ cần kinh mạch không bị hủy, mặc dù bị chém đầu, Phương Phong Kỳ cũng có biện pháp biến Phí Chi Đồ thành thành viên của Thi Linh nhất tộc, có thể phát huy ra chiến lực của ông ta khi còn sống.

- U Ám Tinh đại kiếp! Tiền Thông thở dài một tiếng nặng nề, ra ngoài 7, 8 năm, trở lại cố thổ không ngờ biến thành bộ dáng này.

Sự vui sướng khi tấn thăng Hư Vương Cảnh trong nháy mắt đã bị bi thương nồng đậm cùng sầu lo thay thế.

- Chư vị, ta muốn trở về Càn Thiên Tông xem một chút.

Một bên, Mặc Vũ bỗng nhiên lên tiếng.

Hai ngày nay ông ta cũng ở bên trong Thiên Vận Thành hỗ trợ, cho tới bây giờ mới rút ra.

- Mặc huynh...

Tiền Thông há miệng, đương nhiên hiểu tâm tình của ông ta.

Tình huống của Càn Thiên Tông như thế nào, bọn họ một mực không biết.

Nhưng giờ này cả U Ám Tinh có ít nhất một nửa thế lực bị quấn vào trong cuộc động loạn này.

Càn Thiên Tông là thế lực lớn trên U Ám Tinh, là một trong đối tượng được Thi Linh Giáo trọng điểm chiếu cố, thế cục chỉ sợ sẽ không rất lạc quan.

Mặc Vũ muốn trở về Càn Thiên Tông, đạo lý chính đáng, dù sao ông ta là Càn Thiên Tông đại trưởng lão.

Chỉ là hiện giờ vào lúc này, để ông ta một mình quay trở về, đích thực làm cho người không yên lòng.

Nếu nói là có thể, Tiền Thông đương nhiên nguyện ý cùng đi với ông ta.

Tuy là Thiên Vận Thành được ông ta đánh xuống, nhưng vấn đề của Ảnh Nguyệt Điện tổng đà vẫn chưa giải quyết xong.

Tổng đà bên kia, vẫn như cũ nước sôi lửa bỏng, cần thiết ông ta tự mình đi xử lý, giải cứu những đệ tử không muốn quy thuận Thi Linh Giáo, đánh giết những phản đồ bội bạc tham sống sợ chết kia.

- Mặc mỗ giờ này cũng không phải Phản Hư tam tầng cảnh bình thường, chư vị không cần phải lo lắng, ta tự sẽ cẩn thận hành sự.

Mặc Vũ mỉm cười.

Thấy người này ý đi đã quyết, Tiền Thông cũng không nói gì nữa, chỉ trầm giọng dặn dò:

- Nếu như thế, Mặc huynh đoạn đường này cẩn thận là hơn.

- Yên tâm đi, giờ này U Ám Tinh chỉ sợ không có mấy người có thể ngăn được ta.

Mặc Vũ gật đầu.

Trước kia Mặc Vũ là một trong cường giả Phản Hư Cảnh đứng đầu nhất U Ám Tinh.

Một phen lịch luyện trong Huyết Ngục, tuy rằng không thể như Tiền Thông nhất cử đột phá đến Hư Vương Cảnh, nhưng tổng hợp lại chiến lực của tự thân lại tăng lên rất nhiều.

Thi Linh Giáo cho dù rất cao đi nữa, chỉ cần không có Hư Vương Cảnh trấn giữ, chỉ sợ cũng không có biện pháp gì giữ lại ông ta.

- Mặc tiền bối chờ một ngày được không? Ta cùng đi với ngài.

Dương Khai bỗng nhiên lên tiếng.

- Dương Khai ngươi muốn về Lăng Tiêu Tông sao? Tiền Thông hỏi.

- Ừm, tuy nói bên phía Lăng Tiêu Tông phòng thủ kiên cố, không cần lo lắng sẽ bị người công phá, nhưng tình huống của Diệp trường lão không biết ra sao.

Ta có chút lo lắng, muốn đi trở về nhìn một chút, đúng dịp cùng Mặc tiền bối tiện đường.

- Như thế cũng tốt! Tuy rằng không rõ Dương Khai vì sao muốn mình chờ thêm một ngày, nhưng Mặc Vũ vẫn đáp ứng.

Sau khi hết thảy thương nghị thỏa đáng, Dương Khai lập tức đi tới chỗ vị trí Thiên Vận Thành pháp trận không gian.

Lúc Thi Linh Giáo trông coi Thiên Vận Thành, đã phá hủy pháp trận không gian, Dương Khai muốn thử nhìn một chút, có chữa trị được cho nó hay không.

Nếu như chữa được thì cũng có thể tiết kiệm một chút thời gian chạy đi.

Dù sao đi Lăng Tiêu Tông lần này là lộ trình không ngắn! Dương Khai đã mượn qua Thiên Vận Thành pháp trận không gian không chỉ một lần, hiển nhiên biết chỗ vị trí của nó.

Rất nhanh, hắn dẫn Tô Nhan cùng Hạ Ngưng Thường chạy tới địa phương đó.

Hai nàng từng người tản ra cảnh giới, để phòng bất trắc.

Dương Khai lại đến phía trước pháp trận không gian, cẩn thận quan sát.

Tinh thông không gian, không phải là có thể bố trí pháp trận không gian, đây phải có kiến thức trận pháp khổng lồ mới được.

Trước đây Dương Khai cho tới bây giờ chưa bố trí qua pháp trận không gian, nhưng hắn đã thấy Dương Viêm bố trí, cho nên ít nhiều còn có một chút nội tình.

Ngưng thần quan sát hai canh giờ, trong lúc này Dương Khai không ngừng thả ra thần niệm theo dõi cấu tạo bên trong pháp trận không gian bị phá hủy, thôi diễn lộ tuyến phiền phức đó.

Hai canh giờ sau, vẻ mặt của Dương Khai hơi vui.

Tốt rồi tốt rồi, cái không gian pháp trận này tuy rằng bị phá hủy, nhưng bị hủy không tính là quá nghiêm trọng.

Các loại văn lộ cùng cấu tạo cũng còn có dấu vết có thể dò theo.

Nếu như nói chỉ là nhìn quả bầu mà vẽ ra chiếc gáo, Dương Khai có một chút nắm chắc có thể phục hồi nó như cũ.

Dương Khai cẩn thận sửa sang lại một chút ý nghĩ của mình, lúc này hắn mới phi thân nhảy lên, đi tới trên pháp trận không gian.

Các loại khoáng vật quý hiếm bị hắn lấy ra từ trong nhẫn không gian, vận chuyển thần thức chi hỏa tăng thêm dung luyện, sau đó đền bù vị trí của pháp trận không gian bị phá hủy.

Lần đầu bố trí, khó tránh khỏi còn mới lạ, nhiều lần đều thất bại trong gang tấc, khiến Dương Khai rất là áo não.

Bất quá theo thời gian trôi qua, hắn càng ngày càng thông thạo.

Hơn nữa, bố trí pháp trận không gian dường như có thể phù hợp với lực lượng không gian mà mình nắm giữ, khiến hắn lĩnh ngộ sâu hơn rất nhiều đối với lực lượng không gian.

Sự thu hoạch trong lúc vô tình khiến Dương Khai rất mừng rỡ.

Xem ra ngày sau tu luyện lực lượng không gian lại thêm một loại phương pháp.

Lực lượng không gian một mực rất khó tu luyện.

Lúc mới bắt đầu nhất Dương Khai thông qua hấp thu Không Linh Tinh năng lượng tu luyện.

Thế nhưng Không Linh Tinh cũng sớm đã dùng hết, hiện tại Dương Khai tu luyện lực lượng không gian, chủ yếu là thông qua mở ra Huyền Giới Châu không gian.

Mà bố trí pháp trận không gian không thể nghi ngờ là một loại phương thức hoàn toàn mới khác.
Advertisement
';
Advertisement