Đỉnh Phong Võ Thuật (Võ Luyện Đỉnh Phong) - Dương Khai (FULL)

- La tiền bối sao đích thân tới đây vậy? Sau khi Dương Khai mời La Lam vào hành cung, bố trí đợi trong phòng khách, Dương Khai mới lên tiếng hỏi

- Tiểu huynh đệ là bằng hữu của thiếu chủ, bổn cung đương nhiên đích thân tới. La Lam hé miệng mỉm cười

- Sao thế, không chào đón ư

- Không dám, tiền bối có thể giá lâm, thật sự là khiến hàn xá vẻ vang cho kẻ hèn này a. Dương Khai cười ha hả. Cái gọi là không có chuyện gì không lên điện tam bảo, hắn không tin La Lam người như thế lại nhàn rỗi không có chuyện gì, chạy tới chỗ của mình ngắm phong cảnh. Về phần lý do của bà ta đưa ra, cũng không phải lý do gì! Bản thân mình chẳng qua là cùng Kiếm Minh có một cuộc giao dịch trên vật tư mà thôi. Loại chuyện nhỏ này, La Lam tùy tiện phái người có thể tới xử lý, sao cần bà ta tự mình ra mặt? Dương Khai mơ hồ đã nhận ra La Lam chuyến này đến đây hẳn là có mục đích gì khác, bất quá đối phương không có ý tứ muốn nói, hắn dĩ nhiên không biết

- Chỗ này của ngươi thật rất vắng vẻ. La Lam quay đầu nhìn bốn phía, trong hành cung này chiếm diện tích phương viên mười dặm, chỉ có Dương Khai cùng thầy trò ba người Nguyệt Hi ở. Mà thầy trò ba người Nguyệt Hi luôn luôn bế quan tu luyện, có thể nói trong cả hành cung, chỉ có một mình Dương Khai ngẫu nhiên đi qua lại. Lúc bình thường, hành cung đúng là yên tĩnh không tiếng động, vắng vẻ vô cùng

- Sao không bảo Chu Lương tìm chút ít người làm chứ? La Lam nhìn như quan tâm hỏi một câu. Dương Khai cười a ha đáp

- Không cần phải như vậy, có chuyện gì bản thân ta sẽ xử lý, làm gì cần người làm chứ

- Cũng phải, tĩnh mịch một chút cũng tốt. La Lam mỉm cười, bỗng nhiên nói:

- Ừ, đây là Không Linh Tinh mà tiểu huynh đệ cần. Tuy rằng bổn cung đã bảo người nổ lực sưu tập, nhưng ngươi cũng biết, Không Linh Tinh vật này rất ít ỏi. Không biết những số lượng này có thể thỏa mãn yêu cầu của ngươi hay không? Vừa nói, La Lam vừa lấy ra một cái nhẫn không gian, bấm tay bắn ra. Nhẫn không gian lập tức nhẹ nhàng bồng bềnh bay đi về phía Dương Khai. Dương Khai đưa tay tiếp nhận, thả ra thần niệm ở trong đó dò xét một phen, chân mày không dấu vết cau lại một cái. La Lam sát ngôn quan sắc, kinh ngạc hỏi

- Sao vậy? Nhiều Không Linh Tinh như vậy, tiểu huynh đệ còn cảm thấy thiếu ư?

Dương Khai trầm ngâm một chút, gật đầu đáp

- Không nhiều lắm. Thần sắc của La Lam nghiêm nghị

- Ngươi muốn nhiều Không Linh Tinh như vậy để làm gì? Vật này trừ dùng để luyện chế nhẫn không gian, dường như không có cách dùng gì khác rồi? Dương Khai cười ha hả một tiếng, cũng không trả lời. La Lam dường như cũng biết mình hỏi vấn đề không nên hỏi, áy náy nói

- Bổn cung thật sự là có chút tò mò, ngươi không cần để ý. Ừ, nếu không ngươi đợi thêm một khoảng thời gian nữa, ta truyền tin bên phía chủ tinh, bảo bên đó giúp cho ngươi thu thập được không?

- Nói như vậy, đại khái phải bao lâu? Dương Khai hỏi

- Chủ tinh cách nơi này không gần, mặc dù từ lúc thu thập đến khi mang tới cũng cần thời gian, tối thiểu cũng phải một năm. Tuy nhiên ta cũng không biết bên kia có thể sưu tập được bao nhiêu Không Linh Tinh

- Thôi quên đi. Dương Khai chậm rãi lắc đầu. La Lam lần này mang đến Không Linh Tinh, từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói cũng không ít. Nhưng đối với nhu cầu của Dương Khai mà nói cũng không nhiều. Bởi vì chút ít Không Linh Tinh này, nhiều lắm chỉ đủ bố trí một tòa siêu cấp pháp trận không gian, cũng không thể thỏa mãn nhu cầu của hắn. Nếu hắn cần nối liền lại Thông Huyền đại lục cùng U Ám Tinh, trung gian tối thiểu còn phải bố trí hai ba tòa pháp trận không gian làm trung chuyển

- Không Linh Tinh sanh thành cực kỳ khó khăn, bình thường mà nói, đều là thứ quặng phái sinh của một số quặng mỏ, số lượng ít ỏi. Nhưng bổn cung nghe nói trong một ít khe nứt không gian, lại dựng dục đại lượng Không Linh Tinh... La Lam bỗng nhiên nói đến đề tài không liên hệ nhau, ngay sau đó thần thần bí bí hỏi

- Tiểu huynh đệ có hứng thú tự mình đi tìm hay không? Mi mắt của Dương Khai híp lại, cười hắc hắc hỏi lại:

- Đây mới là mục đích khiến tiền bối đích thân tới chứ gì? La Lam mặt giãn ra mỉm cười, cũng không phủ nhận

- Nếu đã bị ngươi nhìn thấu, ta đây cũng không có gì hay che giấu

- Tiền bối biết nơi nào có loại khe nứt không gian dựng dục Không Linh Tinh không? Dương Khai hỏi

- Biết. La Lam gật đầu

- Cũng không biết tiểu huynh đệ có muốn đi hay không

- Nếu ta nói là không muốn thì sao? Dương Khai cười tủm tỉm trả lời. La Lam dường như cũng không ngoài dự liệu, khẽ cười nói:

- Ô... chỗ đó trừ khả năng tồn tại Không Linh Tinh ra, còn có một con Kinh Không Thú

- Kinh Không Thú? Thần sắc của Dương Khai nghiêm lại, trong miệng phát ra tiếng hô nhỏ, ngay sau đó thật sâu đưa mắt nhìn La Lam, trầm giọng hỏi

- Xem ra tiền bối dường như biết ta tinh thông lực lượng không gian a, là từ chỗ của Cổ Kiếm Tâm biết được đúng không

- Nếu không phải như thế, ngươi cho là bổn cung tại sao đích thân tới? La Lam cười duyên

- Nếu ngươi ở trước mặt thiếu chủ sử dụng qua lực lượng không gian, hẳn đoán được ta sẽ biết được, đây cũng không có gì hay ngoài ý muốn. Nhưng mà ngươi yên tâm, chuyện này ta biết, thiếu chủ biết, sẽ không có những người khác biết

- Biết cũng không quan trọng. Dương Khai nhún vai một cái

- Nếu ta sợ hãi người khác biết, cũng sẽ không dùng lực lượng không gian đi đánh chết Lệ Minh Hải. La Lam ngẩn ra, ngay sau đó nở nụ cười khổ. Bà ta không khỏi sinh ra một loại ảo giác nhược điểm cầm ở trên tay bị Dương Khai vài ba câu làm vỡ vụn, khiến bà ta cảm giác rất vô lực. La Lam trầm ngâm một chút, nghiêm mặt nói

- Tiểu huynh đệ, ngươi nếu tu luyện lực lượng không gian, hơn nữa có kiến thụ trên lĩnh vực này, nói vậy cũng biết tác dụng của Kinh Không Thú nội đan đối với ngươi. Loại thượng cổ dị thú tự do xuyên qua trong hư không ấy cũng sớm đã diệt tuyệt, nhưng ở địa phương mà ta biết, lại sống sót một con. Nếu ngươi có thể chiếm được nội đan của nó, nói vậy ngươi còn có thể tiến hơn một bước trên trình độ lực lượng không gian, đừng nói chi là, nơi đó có khả năng thật lớn tồn tại rất nhiều Không Linh Tinh, đây cũng là thứ ngươi cần. Nếu như ta không đoán sai, ngươi cần Không Linh Tinh đồng dạng là vì tu luyện lực lượng không gian đúng không? Dương Khai không tỏ rõ ý kiến đối với sự suy đoán của bà ta, lên tiếng hỏi

- Đó là địa phương nào? Thấy hắn rốt cục biểu hiện ra có chút thần sắc cảm thấy hứng thú, vẻ mặt của La Lam chấn động, cũng không trực tiếp trả lời, mà chỉ hỏi

- Nếu ta cho ngươi biết, trên Hư Vương Cảnh còn có cảnh giới cao hơn, ngươi có thể cho rằng ta đang gạt ngươi hay không

- Sẽ không! Dương Khai lắc đầu. La Lam ngạc nhiên

- Có người nói cho ta biết, võ đạo không có điên phong! Hư Vương Cảnh đương nhiên sẽ không là mục tiêu cuối cùng của võ giả. Dương Khai tùy ý giải thích

- Thì ra là thế! La Lam rất nhanh bình thường trở lại. Bà ta còn tưởng rằng Dương Khai biết tin tức gì khủng khiếp, vốn dĩ chỉ là phỏng đoán của mình mà thôi. Nhưng trên thực tế, Dương Khai chính là biết, bất quá không nói rõ thôi. La Lam lại nói

- Hư Vương Cảnh rốt cuộc là có phải cảnh giới cao nhất của võ giả hay không, không có người nói rõ ràng, chỉ có điều có Tinh Không Đại Đế nhân vật truyền thuyết như vậy tồn tại, cho nên rất nhiều cường giả Hư Vương Cảnh đều cảm thấy, trên Hư Vương Cảnh phải còn có cảnh giới cao hơn. Mà trên Tinh Vực chỗ vị trí của chúng ta còn có vị diện càng cao cấp hơn

- Tại sao nói như vậy? Dương Khai cau mày.

- Bởi vì địa phương mà ta cho ngươi biết, lại có thể là một góc từ thế giới thất lạc đó. Thần sắc của La Lam nghiêm nghị

- Chúng ta xưng chỗ đó là giới diện thất lạc. Pháp tắc cùng linh khí thiên địa của chỗ đó đều không cùng một dạng so với bất kỳ một cái tinh tu luyện nào trong Tinh Vực, nhưng lại tích chứa vô số cơ duyên. Không nói đến nơi đó có rất nhiều vật liệu tu luyện trân quý, có người thậm chí từ bên trong mang ra ngoài một loại dược liệu vượt qua cấp Hư Vương. Chỉ dựa vào loại dược liệu ấy, đã khiến tu vi của hắn tiến hơn một bước. Lại nói bọn ta loại Hư Vương Cảnh võ giả này, ở nơi đó tu luyện cũng sẽ trở nên thực nhẹ nhàng, vận khí tốt, có thể sẽ đột phá gông cùm xiềng xích của chính mình, đạt tới cảnh giới kế tiếp.

- Giới diện thất lạc? Dương Khai nhướng mày lên

- Không sai, pháp tắc thiên địa của nới đó càng thích hợp võ giả tu luyện hơn

- Người muốn ta đi tới, chính là cái địa phương này sao

- Đúng! La Lam gật đầu

- Nói như thế, những Hư Vương tam tầng cảnh cường giả không xuất thế đó chẳng phải là cũng sẽ đi vào trong đó, để mong được đột phá đó sao

- Đây trái lại không phải. La Lam hé miệng cười:

- Nơi đó dù sao chỉ là giới diện thất lạc, tuy rằng từ chỗ vị diện cao hơn chia rời ra, nhưng dù sao cũng thuộc về Tinh Vực, thì không cách nào thỏa mãn Hư Vương tam tầng cảnh cường giả làm tiếp đột phá. Cũng từng có Hư Vương tam tầng cảnh đi vào, nhưng kết quả cuối cùng hiện rõ, ở nơi đó, bọn họ tu luyện không lấy được sự trưởng thành quá lớn. Hơn nữa... cả Tinh Vực lại có mấy vị Hư Vương tam tầng cảnh chứ? Bọn họ tất cả đều là một ít lão quái vật không xuất thế, lúc bình thường căn bản không thấy được

- Có Hư Vương lưỡng tầng cảnh đi vào chứ

- Đây ngược lại có khả năng. La Lam gật đầu

- Nếu là tràng sở của Hư Vương Cảnh lịch lãm tu luyện, người tại sao muốn tìm ta? Ta chỉ có Phản Hư tam tầng cảnh. Dương Khai hồ nghi không hiểu

- Ngươi tên Phản Hư tam tầng cảnh này có chút không quá có thể đối đãi theo lẽ thường chứ? La Lam hỏi ngược lại

- Bổn cung chưa từng nghe nói qua, có người nào Phản Hư tam tầng cảnh có thể đánh chết cường giả Hư Vương Cảnh. Ngươi cũng đừng nói là nguyên nhân do đánh lén. Hư Vương Cảnh nếu là có thể tùy tùy tiện tiện bị đánh lén tới chết, đó cũng không phải là Hư Vương Cảnh nữa rồi. Ta tìm tới ngươi, một là bởi vì thực lực tự thân của ngươi không yếu, cũng sẽ không kéo sau chân ta, hai là, ta cũng có chỗ muốn mượn ngươi trợ giúp!

- Mượn ta? Dương Khai như có điều suy nghĩ, rất nhanh hiểu rõ

- Lực lượng không gian

- Không sai! La Lam gật đầu, một bộ thần thái cùng người thông minh nói chuyện chính là không mệt

- Trong giới diện thất lạc đó tràn ngập đại lượng khe nứt không gian. Những khe nứt không gian đó có loại có thể thấy được, có loại không thể nhận ra, có loại thậm chí sẽ di động, đối với Hư Vương Cảnh cũng có uy hiếp cực lớn. Mỗi một lần Hư Vương Cảnh đi vào thăm dò cũng sẽ có người bị những khe nứt không gian đó cắn nuốt. Ta không muốn trở thành vật hy sinh lần này! Ngươi nếu tinh thông lực lượng không gian, cảm ứng những khe nứt không gian ắt hẳn dễ như trở bàn tay

- Ta đã hiểu rồi. Dương Khai gật đầu

- Tuy nhiên... Đúng như lời người nói, người mang một tên Phản Hư Cảnh đi vào, chẳng lẽ không thành vấn đề sao

- Đó có vấn đề gì đâu. La Lam khẽ cười một tiếng

- Bất kỳ một Hư Vương Cảnh nào có tư cách tiến vào trong đó đều có thể mang một người. Đến lúc ấy ngươi sẽ biết, trong đó sẽ không chỉ có một mình ngươi là Phản Hư Cảnh

- Còn có thể có rất nhiều à? Dương Khai kinh ngạc.

- Trái lại cũng không có nhiều lắm, nhưng ở đâu nếu thích hợp Hư Vương Cảnh tu luyện, Phản Hư Cảnh đương nhiên cũng rất thích hợp. Có ít người muốn mượn cái địa phương đó tu luyện đến Hư Vương Cảnh cũng là chuyện đương nhiên. Lời đã cạn ở đây, La Lam nói

- Tin tức mà ta biết được cũng chỉ có bấy nhiên, lần này đến đây cũng là muốn mời tiểu huynh đệ trợ giúp ta một tay. Dĩ nhiên, đây đối với bản thân ngươi cũng có chỗ tốt

- Chỗ tốt kèm theo nguy hiểm

- Ngươi tuổi quá trẻ đã có Phản Hư tam tầng cảnh tu vi, một đường tu luyện đã đi qua, chẳng lẽ gặp nguy hiểm còn thiếu sao? La Lam khẽ cười:

- Võ giả tu luyện, cùng trời tranh chấp, cùng người tranh chấp, cùng mình tranh chấp, dám kiên quyết tiến thủ mới phải!
Advertisement
';
Advertisement