Đỉnh Phong Võ Thuật (Võ Luyện Đỉnh Phong) - Dương Khai (FULL)

Ngày đó Dương Khai tỷ thí với Tả Đức, chính vì thủ pháp thu đan cuối cùng dẫn phát Đại Đạo Đan Âm.

Một bộ thủ pháp thu đan này là sơ hình của Cửu Thiên Huyền Đan Quyết, là Dương Khai kết hợp tất cả kiến thức luyện đan mình nắm giữ cùng kinh nghiệm luyện đan cả đời, tự mình cảm ngộ ra.

Theo Đại Đạo Đan Âm vang lên, pháp tắc thiên đạo có mặt khắp nơi, thay Dương Khai hoàn thiện thủ pháp thu đan này.

Cho nên Cửu Thiên Huyền Đan Quyết có thể coi như kết tinh của thiên đạo.

Thiên địa chí lý, vốn không đâu không có, chỉ người có duyên mới cảm ngộ được đôi chút, bởi vậy được lợi vô cùng.

Cửu Thiên Huyền Đan Quyết của Dương Khai là thiên địa thai nghén ra, hắn chỉ là cơ duyên trùng hợp lấy ra xem mà thôi.

Thủ pháp này, dù hắn muốn truyền thụ cho người khác, chỉ sợ người ta cũng không lĩnh ngộ được, bởi vì đây là Đại Đạo Đan Âm chấp nhận hắn.

Lúc đó Dương Khai cũng cảm giác được bộ thủ pháp thu đan này vô cùng huyền diệu, muốn tìm hiểu lý giải thấu đáo, sẽ không thể làm được trong thời gian ngắn.

Hiện tại xem ra, thật có mấy lần đạo lý, dù sao bộ Cửu Thiên Huyền Đan Quyết này sinh ra ở Tinh Vực cố hương, ở trong Tinh Giới vẫn là thủ pháp đỉnh cao.

Tất cả đan dược mà hắn luyện chế, đều là dùng Cửu Thiên Huyền Đan Quyết để thu đan.

Còn hiện tại, chính là lúc thu đan.

Thi triển Cửu Thiên Huyền Đan Quyết, mùi hương đan dược càng thêm nồng, đến một lúc, trong Tử Hư Đỉnh truyền ra tiếng vang.

Thời cơ đã đến, Dương Khai đưa tay chạm vào Tử Hư Đỉnh, nắp đỉnh bay lên, theo sau là 6 viên linh đan tròn vo.

Dương Khai lấy ra bình ngọc chuẩn bị sẵn, dùng để cất vào.

- Mới có 6 viên! Dương Khai khẽ nhíu mày, có chút không hài lòng.

Theo lý thuyết, một phần nguyên liệu Nguyên Ngưng đan có thể thu được tối đa 9 viên đan dược, đây cũng là cực hạn phần lớn đan phương đạt đến. Tuy rằng tư chất luyện đan của Dương Khai không kém, còn có thủ pháp thu đan trời ban như Cửu Thiên Huyền Đan Quyết, nhưng dù sao sức người có khi cạn kiệt, hắn mới là luyện đan sư cấp Hư Vương thượng phẩm, dốc hết sức cũng chỉ làm được một lần ngưng đan ra 6 viên.

Khoảng cách cực hạn 9 viên, còn thiếu 3 viên!

Nhưng vậy đã là giỏi lắm rồi, không mấy luyện đan sư nào làm được cực hạn, có thể làm được, toàn là đại tông sư vang danh Tinh Giới!

Dù là bọn họ, cũng có lúc sảy tay, không thể lần nào cũng đạt được thành quả như thế.

Con số 6 viên, đó là luyện đan sư cấp Đạo Nguyên bình thường cũng không đạt tới, Dương Khai làm được, quá nửa công lao thuộc về Cửu Thiên Huyền Đan Quyết.

Cho nên các luyện đan sư mới dốc hết sức vì một thủ pháp thu đan tốt, bởi vì nó có ý nghĩa là đến lúc cuối cùng luyện chế ra đan dược, sẽ tiết kiệm được rất nhiều nguyên liệu, thời gian công sức.

Dương Khai luyện chế Nguyên Ngưng đan, ban đầu chỉ có thể ngưng đan 2 viên, còn hiện tại qua mười mấy ngày, đã lên tới 6 viên, trưởng thành như thế đã rất khủng bố, nói ra chỉ sợ cũng không có người tin.

Tuy rằng nhìn như không xa khoảng cách cực hạn là 9, nhưng đôi khi 1-2 viên cũng trở thành khoảng cách không thể vượt qua, Dương Khai muốn đạt đến mức cực hạn, còn cần luyện tập và tích lũy rất nhiều kinh nghiệm.

100 phần nguyên liệu, Dương Khai tốn 6-7 ngày liền hao hết.

Hắn vẫn cố ý luyện chế thất bại mười mấy lò, miễn cho Khang Tư Nhiên sinh nghi.

Thật ra dựa theo bản lĩnh của hắn, cho dù hiện tại nhắm mắt luyện chế Nguyên Ngưng đan cũng sẽ không thất bại.

Đợi cho Khang Tư Nhiên nhận được thông báo tới thu, biểu tình vô cùng đặc sắc.

Dù đã từng một lần trải qua, nhưng Khang Tư Nhiên vẫn không tin nổi trong thời gian ngắn mà Dương Khai có thể luyện chế xong 100 lò linh đan.

Số lượng lần này cũng không khác gì lần trước, đều là 300 viên.

Lần này Dương Khai giữ lại 200 viên Nguyên Ngưng đan!

- Dương đan sư, có thể hợp tác với ngài, thật là vinh hạnh của lão hủ! Khang Tư Nhiên tràn đầy tươi cười nhìn Dương Khai. - Nếu không có ngài trấn thủ, chỉ sợ Linh Đan Phường ta quả thật phải đóng cửa. Đại ân không lời nói hết, ngày sau Dương đan sư có gì sai khiến, lão hủ nhất định vượt lửa qua sông, không dám chối từ.

- Chuyện công việc thôi, Khang chưởng quỹ nói quá.

Dương Khai cười khẽ.

Dương Khai khiêm nhường ôn hoà làm cho Khang Tư Nhiên cười càng thêm sáng lạng, hắn quả thật chưa từng thấy luyện đan sư nào trẻ tuổi, có bản lĩnh như thế, lại không có kiêu căng.

Ba vị luyện đan sư Linh Đan Phường trước kia, người nào mà không khó hầu hạ?

Mỗi lần tới lấy đan, ba người đều làm cái mặt thối hoắc, làm như mình thiếu bọn họ mấy triệu nguyên tinh, ngay cả thực lực cao hơn bọn họ, mỗi lần Khang Tư Nhiên vẫn phải làm mặt cười, cẩn thận ứng phó.

Còn phải giúp bọn hắn hoàn thành đủ thứ yêu cầu lạ kỳ cổ quái!

Ví dụ như Phạm Hoằng, mỗi lần luyện đan xong, liền đòi một trinh nữ xinh đẹp để thả lỏng, hơn nữa tu vi còn không thấp hơn Phản Hư Cảnh!

Võ giả Phản Hư Cảnh thì trong Phong Lâm Thành có không ít, nhưng mà tìm một nữ nhân, Linh Đan Phường cũng tốn kém không ít! Hai vị luyện đan sư khác yêu cầu càng kỳ quái hơn, có người muốn uống rượu Vạn Hồng Hoa mà phủ thành chủ mới có, có người muốn ăn Ma Diễm Quả sinh trưởng sâu trong Hỏa Diễm Chiểu Trạch!

Rượu Vạn Hồng Hoa, một ly nhỏ phải 1000 nguyên tinh! Hơn nữa là hàng đặc cống của phủ thành chủ, nếu không phải Khang Tư Nhiên có chút biện pháp, căn bản không lấy ra được.

Ma Diễm Quả thì càng thêm khó có, sâu trong Hỏa Diễm Chiểu Trạch là tuyệt địa, võ giả Đạo Nguyên Cảnh xâm nhập vào cũng phải cửu tử nhất sinh, Ma Diễm Quả sinh trưởng trong đó tự nhiên không phải bình thường, một trái giá 5000 nguyên tinh coi như thấp, có khi lên tới 7000-8000! Mấu chốt là thứ này chỉ có thể ăn cho sướng miệng, không có tác dụng tăng lên thực lực.

Mỗi lần nhớ tới những điều này, trong lòng Khang Tư Nhiên đều nhỏ máu.

Còn vị Dương đan sư này, chẳng những tính tình ôn hòa, còn không có yêu cầu khác, chỉ là một chút đan phương đã thỏa mãn.

So sánh lại, phẩm giá cao thượng của Dương Khai quả thật áp đảo ba tên rác rưởi kia!

Hiện tại ba người kia đều ở Đan Khí Các, để cho tiện tỳ Trác Ngưng Ti đau đầu đi, nghĩ vậy, tâm tình Khang Tư Nhiên liền tốt lên.

- Dương đan sư, ngài có muốn nghỉ ngơi vài ngày? Có số Nguyên Ngưng đan ngài cung cấp lần này, trong nửa tháng tiếp theo, Linh Đan Phường chúng ta không phải lo nguồn cung cấp nữa. Khang Tư Nhiên thấy Dương Khai chăm chỉ như vậy, trong lòng cũng cảm động, liền chủ động đề nghị.

- À? Nếu như Nguyên Ngưng đan đủ dùng, vậy có cần luyện chế linh đan khác không? Dương Khai hỏi.

Khang Tư Nhiên cười ha hả: - Nhu cầu linh đan khác thì không quá lớn, lão hủ còn có chút số lượng dự trữ, cho nên không cần vội. Dương đan sư nên nghỉ ngơi cho tốt, đừng mệt chết bản thân.

- Vậy được rồi, ta nghỉ ngơi vài ngày. Dương Khai nghĩ lại, liền gật đầu.

- Vậy được rồi. Đúng rồi, Dương đan sư mới tới Phong Lâm Thành, ngày mai có muốn theo lão hủ đi ra ngoài?

- Đi nơi nào? Dương Khai thắc mắc nhìn Khang Tư Nhiên.

Khang Tư Nhiên mỉm cười:

- Là thế này, Tinh Thần Cung có một vị tinh sứ đến đây, hiện đang ở phủ thành chủ, lão hủ may mắn được mời đến, ngày mai theo tinh sứ đại nhân ra ngoài một chuyến, có thể dẫn một người đi theo.

- Tinh sứ của Tinh Thần Cung? Dương Khai nhướng mày.

Thấy hắn như thế, Khang Tư Nhiên thầm thở pháo, may mà Dương Khai còn không kiến thức nông cạn đến mức không biết Tinh Thần Cung, dù sao đây là bá chủ Nam Vực, là tông môn của Minh Nguyệt Đại Đế.

Mà Minh Nguyệt Đại Đế, là một trong 10 đại Đế Tôn.

Mà là tinh sứ của Tinh Thần Cung, hiển nhiên địa vị tôn sùng.

- Tinh sứ của Tinh Thần Cung sao lại đến Phong Lâm Thành? Dương Khai cau mày, dù sao Phong Lâm Thành cũng không phồn hoa gì, làm sao cũng không thể thu hút nhân vật như vậy đến đây.

Nhưng mà Dương Khai nhanh chóng bừng tỉnh: - Chẳng lẽ là vì chuyện trong Ngọc Thanh Sơn mà tới?

- Không sai.

Khang Tư Nhiên gật đầu nói. - Ngọc Thanh Sơn xuất hiện dấu vết Loan Phượng, trong thời gian này có rất nhiều cường giả giá lâm Phong Lâm Thành, đi Ngọc Thanh Sơn tìm hiểu rõ ràng. Dương đan sư ngày đêm luyện đan, cho nên đối với không biết chuyện bên ngoài. Tinh sứ đại nhân đến đây, tự nhiên cũng là vì Loan Phượng, bằng không Phong Lâm Thành nho nhỏ làm sao dẫn động nhiều cường giả như vậy?

- Là những người nào đến đây? Dương Khai lập tức tò mò.

Cũng không phải hắn nhiều chuyện, mà là muốn tìm hiểu kết cấu thế lực Nam Vực.

Nghe hắn hỏi vậy, Khang Tư Nhiên tự nhiên nói ra hết.

- Tin tức Loan Phượng hiện thân lan truyền rất nhanh, toàn bộ đại tông môn Nam Vực, phàm là nghe được tin đều đến hết. Chỉ riêng lão hủ biết, đã có Thiên Vũ Thánh Địa, Vô Hoa Điện, Thanh Dương Thần Điện, những thế lực này đều gần với đại tông môn Tinh Thần Cung. Mặt khác, dường như Tử Nguyên Thương Hội cùng Thất Diệu Thương Hội cũng có cường giả đến đây, nhưng lão hủ chỉ phụ trách chuyện kinh doanh, cho nên không được thông báo, cũng không có tiếp xúc với cường giả của thương hội mình.

Khang Tư Nhiên chầm chậm nói. - Mặt khác, có không biết bao nhiêu thế lực nhỏ đến đây, hiện tại Phong Lâm Thành... rồng rắn quỷ thần tụ tập, rất là náo nhiệt.

- Bọn họ muốn tra xét hành tung Loan Phượng? Dương Khai tràn đầy kinh ngạc.

- Vậy thì không phải! Khang Tư Nhiên kinh ngạc bật cười. - Loan Phượng là thánh linh thượng cổ, ngay cả 10 đại Đế Tôn tự mình ra tay cũng chưa chắc thắng được, ai dám không muốn sống đi truy đuổi hành tung của nó? Có điều... dù sao cũng là thánh linh hiện thân, tự nhiên sẽ khiến nhiều người chú ý. Hơn nữa, các thế lực lớn cũng biết tra xét không ra kết quả gì, nhưng lại không thể mặc kệ, cho nên người đến đây cũng không phải cao tầng chân chính trong những tông môn đó, cũng có một số người mới đi ra để tích lũy kinh nghiệm, trải nghiệm chuyện đời.

- Ra là vậy!

- Linh Đan Phường tuy rằng không là gì, nhưng dù sao cũng là sản nghiệp của Tử Nguyên Thương Hội, thành chủ đại nhân cũng có chút chiếu cố. Lần này nghênh đón tinh sứ đại nhân, lão hủ cũng được mời, Dương đan sư có hứng thú đi cùng? Đi Ngọc Thanh Sơn xem chỗ thánh linh hiện thân? Nghe nói chỗ đó hiện tại vẫn đang thiêu đốt Diệt Thế Hắc Viêm, võ giả Đạo Nguyên Cảnh cũng không dám tùy tiện xâm nhập, nhưng mà chúng ta sẽ không đi sâu vào, chỉ là đi dạo chơi, mở rộng tầm mắt, nhìn xem Diệt Thế Hắc Viêm là như thế nào, cũng không uổng đời này.

Ta đã lĩnh giáo khắc sâu với thứ đó, Dương Khai thầm nghĩ.
Advertisement
';
Advertisement