Đỉnh Phong Võ Thuật (Võ Luyện Đỉnh Phong) - Dương Khai (FULL)

Ngoài thôn đá, trải qua một đêm điều chỉnh, người 3 bộ tộc xuất phát, dù mọi người đều bịthương, nghiêm trọng còn cụt tay chân, chỉ có thể nhờ người dìu, nhưng mọi người đều vuivẻ.

Có thể cứu được tộc nhân trở về từ tay Thực Cốt Bộ, vốn là thành tựu rất lớn.Ở gần đó, Xích, Trúc cùng Dương Khai vừa đi vừa nhỏ giọng nói chuyện.

– Vu Ngưu, ngươiphải cẩn thận Thực Cốt Bộ trả thù! Trúc nghiêm nghị căn dặn.– Thực Cốt Bộ là bộ lạc có thù tất báo, lần này chúng ta tàn sát một bộ lạc nhỏ của chúng,bọn chúng tuyệt đối sẽ không bỏ qua.Xích gật đầu: – Tốt nhất ngươi có thời gian đi gặp Vu Vương đại nhân ở bộ lạc các ngươi, đểngài ấy ra mặt xử lý chuyện này thì hơn.Dù sao lần này cũng là Thực Cốt Bộ có sai trước, có Vu Vương ra mặt điều giải, có lẽ chuyệnnày có thể bỏ qua được.– Không đơn giản như vậy.

Dương Khai lắc đầu, nói: – Không biết các người có chú ý tới, Vukhí của Vưu không phải là Đại Vu Sư như hắn có thể dễ dàng sở hữu được.Vừa nói ra, Trúc cùng Xích đều đổi sắc, rõ ràng cũng từng nghĩ tới.Dương Khai nói tiếp: – Có được Vu khí như thế, rõ ràng lai lịch của Vưu không nhỏ, nóikhông chừng là con cháu của các Vu Vương hay Vu Thánh Thực Cốt Bộ, hoặc là được VuVương Vu Thánh rất coi trọng.

Chúng ta giết hắn, chọc tới rắc rối không nhỏ, Vu Vương ramặt giảng hòa cũng chưa chắc giải quyết được.Trúc nói: – Mặc kệ thế nào, có Vu Vương ra mặt, cuối cùng cũng còn đường xoay chuyển.

Chỉdựa vào thực lực của chúng ta hiện giờ, không có cách nào chống lại Vu Vương.Dương Khai mỉm cười, không nói nhiều.

Bây giờ là hắn là Vu Sư, có lẽ thật sự không phảiđối thủ của Vu Vương, nhưng hiện tại đã mở ra thần niệm, cũng có thể vận dụng thần thôngpháp tắc không gian, cho dù thật đối mặt Vu Vương cũng không sợ.Huống chi, chỉ cần chohắn đủ thời gian, thực lực của hắn sẽ còn tăng vọt.Nhưng mà Trúc và Xích, một khi thật sự bị Vu Vương Thực Cốt Bộ tìm tới cửa, tuyệt khôngcó sức chống cự, bọn họ phải đi xin Vu Vương bộ lạc mình che chở cũng là hợp lý.Ba người một đường vừa đi vừa nói, dù nói cảnh giới của hai người Xích Trúc cao hơnDương Khai rất nhiều, nhưng trải qua huyết chiến hôm qua, hai người đã không dám coithường hắn.

Có thể ép Đại Vu Sư trung phẩm tự bạo, bọn họ không có bản lĩnh như thế.

Bởivậy hai người chủ động hạ thấp thân phận, nói chuyện ngang hàng với Dương Khai.Nửa ngày sau, người 3 bộ lạc chia ra, Dương Khai dẫn 200 thôn dân tiến về Thương Namthôn.

Thương Nam thôn vốn có hơn 300 người, nhưng trải qua trận đánh này, nhân số giảmmất 1/3, mà là Vu còn sống ở trong thôn, Dương Khai tự nhiên trở thành lãnh tụ của thôn.3 ngày sau, Dương Khai dẫn hơn 200 người trở về Thương Nam thôn, nhìn thôn trang mộtmảnh đổ nát, không ít thôn dân đều đau thương.

Ở cửa thôn lóe lên hình bóng của Điệp,nhìn về phía Dương Khai, khẽ gật đầu.Ở phía sau Điệp, 7-8 đứa trẻ đều tràn ra, tìm tới cha mẹ của mình, ôm nhau khóc rống.

Độtnhiên xuất hiện Điệp xa lạ, các thôn dân đều thấy tò mò, cũng may thôn dân không tiếp xúcnhiều với bên ngoài, rất xa lạ với Phù Du Bộ, cho nên cũng chỉ là tò mò mà thôi.Nhưng mà hình thể của Điệp rất giống Dương Khai, không to khỏe rắn chắc như Man tộcbình thường, nhưng lại làm thôn dân thấy thân thiết.Dương Khai giới thiệu Điệp cho thôn dân, bảo nàng là bạn của mình, lập tức liền được thôndân nhiệt tình chiêu đãi.Thôn bị hủy, tự nhiên phải xây dựng lại, cũng may thôn dân mỗi người khỏe mạnh, làmchuyện này không thành vấn đề.

Công tác xây dựng lại chỉ cần 5 ngày, thôn tàn lụi cũngquay về như cũ.5 ngày sau, mọi chuyện đi vào quỹ đạo, trong nhà gỗ, Dương Khai ngồi xuống, lục lọi hồi lâutrong nhẫn không gian mới tìm được một viên nội đan yêu thú bậc chín.Nội đan yêu thú bậc chín, nếu là trước kia thì Dương Khai căn bản không thèm nhìn, ngayđó ở trong thú mộ Man Hoang Cổ Địa, khi nhặt nội đan, Dương Khai cũng chỉ nhặt bậc chíntrở lên, còn thấp hơn thì hắn không thèm nhìn, không thì số lượng 1 triệu nội đan sẽ càngkhủng bố hơn.Nhưng mà hiện tại, nội đan bậc chín đối với hắn, có thể vẫn còn quá cao cấp.

Trước kiaDương Khai sử dụng nội đan yêu thú tu luyện đều khó mà xếp hạng, một viên cao cấp nhấtcũng chỉ ngang nội đan bậc sáu, hiện tại đột nhiên có một viên bậc chín, cũng như quen ăncanh suông cải luộc mà gặp một bàn sơn hào hải vị, không biết có chịu nổi không nữa.Nhưng đến giờ này, Dương Khai không có gì do dự, thân thể hắn vốn đã không kém, dù chonăng lượng trong nội đan bậc chín quá to lớn đối với hắn lúc này, nhưng cũng sẽ không đếnmức bị thương.

Há miệng nuốt nội đan, Dương Khai lập tức vận chuyển vu pháp.Vu pháp này không phải bộ của thôn trưởng truyền cho, mà thu được từ tri thức của Thanh,là một bộ Vu pháp vô cùng cao cấp, bộ cũ không thể so sánh nổi.Vận chuyển Vu pháp, Dương Khai lập tức nhận ra khác thường.

Dù sao hắn cũng là cườnggiả Đế Tôn Cảnh, công pháp tốt xấu gì thử một lần là biết, bộ Vu pháp của Thanh quả nhiên rất cao cấp, tốc độ tu luyện nhất gấp chục lần trước kia.Mấu chốt nhất là, hắn vừa dụng một viên nội đan bậc chín.

Trong bụng truyền ra cảm giácnóng rát, như có ngọn lửa thiêu đốt trong bụng, năng lượng khổng lồ lúc thu lúc thả, làmcho bụng của Dương Khai căng tròn.

Nếu không phải thân thể hắn đủ mạnh mẽ, chỉ riênglần này đã đủ làm hắn nổ tan xác.Mặt đỏ rực, trán nổi gân xanh, bị đại bổ quá mức, mũi của Dương Khai phun máu, hắn sừngsững như núi, giữ chặt tâm thần, vận chuyển Vu pháp luyện hóa.

Lúc hấp thu, sóng khí nhưbiển, nhà gỗ rung động muốn sập, linh khí xung quanh sôi trào, làm thôn dân ngạc nhiênkhông thôi, không rõ xảy ra chuyện gì.Điệp ở gần đó dạy đám trẻ cách tu luyện, ánh mắt lóe lên, nhìn ra một chút, ngăn cản đámngười A Hổ muốn xông vào trong nhà gỗ.Điệp nhanh chóng dung nhập vào thôn, 5 ngày qua nàng cũng giúp không ít chuyện xâydựng lại thôn, đối với các thôn dân Thương Nam thôn thuần phác mà nói, nàng đươngnhiên là một thành viên trong thôn, hơn nữa mọi người cũng biết nàng cũng giống A Ngưu,là Vu mạnh mẽ.

Đối với nàng nói, mọi người tự nhiên không dám không nghe.

Dị tượng nhưthế kéo dài một ngày, động tĩnh kỳ lạ truyền ra từ nhà gỗ chỗ Dương Khai mới dần ổn định.Ở bên trong, cái bụng căng phồng của Dương Khai cũng xẹp xuống, một viên nội đan bậcchín bị hắn dùng Vu pháp luyện hóa, dung nhập thân thể, hóa thành lực lượng của mình.

VuSư, lập tức tăng lên không nhỏ.Không chần chờ, Dương Khai lại lấy ra một viên nội đan bậc chín, mở miệng nuốt vào.

Cácthôn dân lại kinh ngạc nhìn thấy động tĩnh cùng sóng khí phát ra từ nhà gỗ.………………Thời gian thoáng cái đã 1 tháng, trong 1 tháng này, thôn dân cũng quen với việc trong nhàgỗ của A Ngưu truyền ra đủ mọi động tĩnh khác lạ.

Ban đầu còn tò mò, đến giờ cũng quenrồi, đã trải qua quá nhiều lần.Ban đầu, động tĩnh này còn một ngày 1 lần, dần dần ổn định lại.

Nhưng càng về sau, tần suấtngày càng nhanh, ổn định cũng nhanh hơn.

Điệp nói đó là Dương Khai đang tu luyện.

Cácthôn dân không hiểu Vu pháp và Vu thuật, nhưng vẫn cảm thấy tu luyện như vậy khônggiống thôn trưởng trước kia.Trước kia thôn trưởng cũng từng tu luyện, nhưng không hề có động tĩnh lớn như vậy.Nhưng nếu Điệp đã nói, vậy là đúng rồi.Suốt 1 tháng, A Ngưu không ra mặt, thậm chí thôn dân còn sợ hắn chết đói trong phòng,mấy người A Ny mấy lần đưa thức ăn đều bị Điệp ngăn cản, làm cho hiện giờ A Ny nhìn Điệpcũng trở nên ai oán.Nói nghiêm túc, A Ngưu làm vậy rất không trách nhiệm, trước kia khi thôn trưởng lãnh đạomọi người, chuyện lớn nhỏ đều sẽ chỉ đạo mọi người làm thế nào.

Nhưng từ khi A Ngưu lênlàm lãnh tụ mới, ngoài bận rộn trong 5 ngày xây lại thôn, từ đó lại mất bóng.Mấy người A Hổ chỉ có thể tuỳ cơ ứng biến, thật không được thì đi hỏi Điệp, dù Điệp ra đờikhông lâu, nhưng vẫn có thể quản lý được một thôn, cũng giúp thôn dân không ít chuyện.Hiện tại uy vong của Điệp ở thôn này dù không bằng Dương Khai, nhưng cũng chỉ dướiDương Khai.Một ngày, thôn bình lặng chợt bị tiếng rít chói tai kinh động.

Các thôn dân đều chạy rangoài, các trai trái như A Hổ thần sắc nghiêm nghị, sẵn sàng đại chiến, bởi vì tiếng rít truyềntừ bên kia hàng rào, là tiếng cảnh báo.Âm thanh này đại biểu có người ngoài tới thôn.– Có chuyện gì? A Hổ vọt lên tường rào, nhìn xạ thủ tuần tra hỏi.– Có Đại Vu đến đây!Xạ thủ này chỉ về phía trước, A Hổ nhìn theo, quả nhiên thấy một người ở trên không baysang bên này.

Vu! Hơn nữa là Vu rất mạnh! Chỉ có cấp bậc Vu Sư, mới có thể thoát khỏi sứchút mặt đất, bay lượn trên không trung như chim.

Ánh mắt A Hổ lập tức trầm xuống.– Hắn bị thương! Bên cạnh vang lên tiếng của Điệp, A Hổ không biết nàng tới lúc nào, nhưng1 tháng tiếp xúc, mấy người A Hổ cũng hiểu, Điệp cũng là Đại Vu thực lực rất mạnh.

Nếunàng nói vậy, tuyệt đối sẽ không sai.– Bị thương? A Hổ nhướng mày, lúc nhìn lại, quả nhiên nhìn ra dấu vết.Đại Vu bay tới, thân hình lảo đảo lắc lư, đối phương tới gần, còn mơ hồ nhìn thấy máu đỏ.Quả nhiên đối phương bị thương.– Là người Nộ Diễm Bộ.

Điệp lại nói.– Xích đại nhân! Cuối cùng A Hổ nhìn rõ được đối phương, không khỏi kinh hô.Đó là Xích đại nhân Nộ Diễm Bộ mà.

Hơn 1 tháng trước đã gặp ở thôn đá Thực Cốt Bộ, theohắn biết, Xích đại nhân là Đại Vu Sư, ai có thể làm hắn bị thương? Hơn nữa nhìn hắn lúc này,tình hình không chút tốt lành, tay phải bị mất, máu phun trào nhuộm đỏ nửa người.

Mà nhìnvết thương, không giống vật sắc bén gây ra, mà như là… bị người ta tay không xé ra.

Vừanghĩ tới đây, cả người A Hổ lạnh băng.
Advertisement
';
Advertisement