Đỉnh Phong Võ Thuật (Võ Luyện Đỉnh Phong) - Dương Khai (FULL)

Thời gian trôi mau, một tháng đã qua, đại lục dưới trướng Ngọc Như Mộng đã triệt để bị thôn phệ.

 

Không dừng lại, mục tiêu tiếp theo là địa bàn Xích Diễm, Xích Diễm cùng Tổ Liêu còn bị nhốt ở trong hư không, một khối thịt mỡ lớn như vậy đặt ở bên miệng, Dương Khai sao có thể thờ ơ?

 

Dù sao trong kế hoạch của hắn, đối tượng cắn nuốt chính là toàn bộ Ma vực..

 

Mà sau khi cắn nuốt địa bàn Ngọc Như Mộng, Cổn Cổn lại có biến hóa, hình thể đã lớn đến vạn dặm, chân chân chính là một quái vật khổng lồ, một khi thả ra, một khối đại lục chỉ cần hơn một ngày là biến mất.

 

Tiểu Huyền giới đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, cương vực không ngừng khuếch trương, thiên địa pháp tắc cùng năng lượng trong thiên địa cũng từ từ nồng đậm, Pháp Tắc Chi Lực mặc dù còn chưa thể để Tiểu Huyền giới sinh ra Đạo Nguyên cảnh, nhưng cũng không kém nhiều.

 

Dương Khai đoán chừng chỉ cần thôn phệ lãnh thổ Xích Diễm, cũng đủ để đạt thành điều này.

 

Thời gian từng ngày qua đi, Cổn Cổn bảo trì tốc độ hơn một ngày thôn phệ một khối đại lục, lãnh thổ Xích Diễm mặc dù còn có Bán Thánh trú đóng, nhưng hôm nay trợ lực bên người Dương Khai sao mà cường đại, Bán Thánh căn bản không thể ra được chuyện gì, đến mỗi một khối đại lục, trước tiên Dương Khai đều sẽ phong ấn giới môn, triệt để đoạn tuyệt liên hệ đại lục đó cùng ngoại giới, sau đó thả Cổn Cổn ra.

 

Nếu có Bán Thánh đến đây ngăn trở, đều có Ngọc Như Mộng hoặc là Bắc Ly Mạch hoặc là Trường Thiên ra tay đối phó, thường thường chúng vừa đối mặt liền bị cầm xuống, bị ném vào Tiểu Huyền giới nhốt lại.

 

Thủ hạ Xích Diễm cũng có hơn mười Bán Thánh, trừ hao tổn dưới tay Minh Nguyệt Đại Đế trước đó, phái tới Tinh Giới, hôm nay vẫn còn có sáu người, sáu Bán Thánh này, đều không ngoại lệ tất cả đều ở đại lục của mình, sau đó bị Dương Khai càn quét sạch sẽ.

 

Bị nhốt trong hư không, chẳng những lãnh thổ bị chiếm, ngay cả Bán Thánh cũng hao tổn nhiều như thế, không biết Xích Diễm có cơ hội thoát khốn ra rồi biết được việc này sẽ là biểu lộ gì.

 

Dương Khai hiểu rõ, mình ở bên này giày vò càng hung, Tinh Giới bên kia áp lực lại càng nhỏ, tự nhiên là tận hết sức lực.

 

Nhưng hắn cũng biết, mình làm ầm ĩ sợ là không được bao lâu, từ khi bắt đầu thôn phệ Ma vực đến nay đã được nửa năm, những Ma Thánh kia mặc dù đang trong lúc chữa thương, những cũng vẫn sẽ kịp phản ứng, trừ Ngọc Như Mộng, Bắc Ly Mạch, cùng hai vị bị mình vây khốn, Ma vực còn tới tám vị Ma Thánh, một cỗ lực lượng khổng lồ như vậy, không cần phải tập kết toàn bộ, chỉ cần xuất động hơn nửa, đã có thể bức mình phải dừng tay.

 

Lại là một tháng sau, địa bàn Xích Diễm bị cắn nuốt sạch sẽ, một chút cũng không lưu lại.

 

Dương Khai ngựa không dừng vó, tiếp tục hướng đến địa bàn Tổ Liêu, tiếp tục là một trận làm xằng làm bậy.

 

Mà chính như hắn sở liệu, mình tác quái lâu như vậy, từng khối đại lục biến mất, rốt cục đã có Ma Thánh phản ứng, nửa tháng trước, Trường Thiên từng cảm nhận được khí tức một vị Ma Thánh, nhưng cụ thể là ai thì không thể phân biệt, bởi vì đối phương không tới gần, chỉ từ phía xa trông lại.

 

Đáng tiếc chính là sau khi Dương Khai ăn nốt một đại lục trên địa bàn Tổ Liêu xong, Ma Thánh kia vẫn không xuất hiện, Dương Khai muốn dùng biện pháp như với hai vị trước đó để vây khốn hắn lại không thành.

 

Một ngày này, sau khi một khối đại lục bị cắn nuốt, Dương Khai cùng Trường Thiên đứng trên lưng Cổn Cổn.

 

Đang chuẩn bị lên đường tiến về đại lục kế tiếp, Dương Khai bỗng thần sắc khẽ động, thu Cổn Cổn, cau mày nói: “Tiền bối chờ một lát.”

 

Trường Thiên ngừng chân, quay đầu nhìn hắn, Dương Khai ném Huyền Giới Châu qua, Trường Thiên bắt được, Dương Khai đã lóe lên rồi biến mất.

 

Trường Thiên hơi sửng sốt, nhưng rất nhanh kịp phản ứng, Dương Khai đây là tiến vào Tiểu Huyền giới, không khỏi kinh ngạc, cũng không biết đến cùng đã xảy ra chuyện gì, lại khiến hắn vội vã tiến vào Tiểu Huyền giới như vậy.

 

Cầm Huyền Giới Châu, Trường Thiên lộ ra thần sắc hứng thú, không ngừng vuốt vuốt, mặc dù biết Cổn Cổn là do thứ này biến hóa thành, cũng biết Huyền Giới Châu thần kỳ, nhưng đây là lần đầu hắn chính diện tiếp xúc, tự nhiên không tránh khỏi một phen điều tra.

 

Chỉ là mặc dù hắn tu vi cao thâm, nhưng không tu Không Gian pháp tắc, thì sao có thể thấy được ảo diệu của Huyền Giới Châu.

 

Cùng lúc đó, trong Tiểu Huyền giới, Dương Khai hiện thân trong dược viên, nhìn pháp thân hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

 

Vừa rồi đúng là được pháp thân gọi, Dương Khai mới vội vàng đến.

 

Từ sau khi cắn nuốt Vân Ảnh đại lục, pháp thân liền một mực ở trong dược viên, hai Mộc Linh cũng đang ngồi trên vai pháp thân, nhìn thấy Dương Khai, Mộc Lộ liền vội vàng nói: “Chủ nhân, không tốt rồi, thế giới này cũng bị đồng hóa rồi.”

 

Mộc Châu cũng ở một bên mãnh liệt gật đầu, vẻ mặt lo lắng.

 

Kỳ thật không cần nàng nói, Dương Khai vừa tới, cũng đã cảm nhận được.

 

Tiểu Huyền giới có thể phân thành ba khu vực.

 

Khu vực thứ nhất là cương vực bản thân Tiểu Huyền giới, cái này không cần phải nói.

 

Khu vực thứ hai là được khuếch trương từ ba tinh tu luyện của hạ vị diện tinh vực, là ba tinh của Đại Hoang Tinh Vực, Dương Khai dùng Phệ Thiên chiến pháp thông qua Huyền Giới Châu, kết quả ra đời Cổn Cổn.

 

Mà khu vực thứ ba là do thôn phệ đại lục Ma vực mà hình thành.

 

Cho tới nay, Dương Khai đều là đem ba cương vực này tách ra, các bên không tương thông.

 

Theo như lời Mộc lộ, thế giới bị đồng hóa, cũng không phải dược viên, mà là ba tinh tu luyện kia.

 

Luận diện tích, khu vực thứ hai so với khu vực thứ ba chính là xách giày cũng không xứng, luận pháp tắc, cũng coi ngang nhau, trước đó Dương Khai thiết hạ cấm chế, ngăn cách hai thế giới, nên không xảy ra trở ngại gì, nhưng theo dần thôn phệ từng khối đại lục, khu vực thứ ba thiên địa pháp tắc lại có đột phá, lần này mới xảy ra vấn đề.

 

Dược viên ngược lại là không có chuyện, mặc dù diện tích nhỏ nhất, nhưng bởi vì thiên địa pháp tắc mạnh nhất, cho nên bất động như núi.

 

Dương Khai phát giác được cấm chế mình thiết hạ có dấu hiệu buông lỏng, mà một khi cấm chế hoàn toàn bị phá, khu vực thứ ba vô cùng có khả năng dung hợp chiếm đoạt khu vực thứ hai.

 

Hắn là chủ nhân Huyền Giới Châu, theo đạo lý thì có thể khống chế hết thảy nơi đây, nhưng vô luận là khu vực thứ hai hay khu vực thứ ba, đều là sau này mới hình thành, chưa tính là bản thể Huyền Giới Châu, hắn có thể khống chế cũng nhọc hơn nhiều, hai đại khu vực này đều có thiên địa pháp tắc riêng, trừ phi một phương triệt để chiếm đoạt một phương khác, nếu không vĩnh viễn sẽ không yên ổn.

 

Mà một khi thật sự xuất hiện chuyện như vậy, vậy sinh linh trong khu vực thứ hai kia đều sẽ bị ma hóa, những sinh linh trong đó, ngay cả hư Vương cảnh cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, làm sao có thể đủ ngăn cản Pháp Tắc Ma vực.

 

Đây chính là hàng tỉ sinh linh!

 

Pháp thân cũng là đã nhận ra điểm này, mới gọi Dương Khai tới, để hắn đến điều tra nghĩ cách xử lí.

 

Hôm nay khu vực thứ ba vừa mới có dấu hiệu muốn chiếm đoạt khu vực thứ hai, nếu để Cổn Cổn tiếp tục đi ăn nữa, lớn mạnh pháp tắc khu vực thứ ba, sớm muộn có một ngày khu vực thứ hai sẽ triệt để dung hợp cùng khu vực thứ ba.

 

Dương Khai cũng không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện như này, giờ không khỏi có chút đau đầu.

 

Theo như kế hoạch của hắn, giờ hắn muốn thôn phệ toàn bộ địa bàn Tổ Liêu, sau đó nếu có cơ hội, lại đi thôn phệ đại lục Ma Thánh khác, có thể nuốt bao nhiêu thì nuốt bấy nhiêu.

 

Nhưng bây giờ ra chuyện như này, kế hoạch này cũng chỉ có thể mắc cạn rồi, trước khi chưa có cách giải quyết vấn đề Tiểu Huyền giới, không thể để khu vực thứ ba tiếp tục lớn lên.

 

Tăng cường bình chướng giữa hai khu vực xong, Dương Khai nhíu mày nói: “Việc này ta đã biết, ta sẽ nghĩ biện pháp giải quyết, ngươi giám sát tình huống bên kia, nếu có chuyện lập tức nói cho ta biết.”

 

Pháp thân ngưng trọng gật đầu, lại hỏi: “Muốn giải quyết như thế nào?”

Dương Khai ăn ngay nói thật: “Không biết, nhưng sẽ có biện pháp.”

 

Một lát sau, Dương Khai lần nữa xuất hiện lại, Trường Thiên ném Huyền Giới Châu cho hắn, thấy thần sắc hắn không đúng, không khỏi hỏi một câu: “Có chuyện gì?”

 

Dương Khai nói: “Kế hoạch sợ là phải tạm dừng, Tiểu Huyền giới xảy ra chút chuyện.”

 

“Nghiêm trọng không?”

 

Dương Khai lắc đầu: “Không tính nghiêm trọng, nhưng trước khi chưa giải quyết chuyện này, không thể tiếp tục cắn nuốt.”

Trường Thiên gật gật đầu, hôm nay hắn với Dương Khai đã cùng buộc vào nhau, Dương Khai tốt thì hắn tốt, trái lại cũng thế, không tránh khỏi muốn quan tâm vài câu: “Ngươi trong lòng mình tự biết là được.”

 

Dương Khai mỉm cười: “Yên tâm, ta đã nghĩ được một biện pháp rồi.”.

 

“Vậy không còn gì tốt hơn.”

 

“Đi thôi.” Dương Khai nói một tiếng, liền phóng tới một chỗ giới môn gần nhất.

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement