Đỉnh Phong Võ Thuật (Võ Luyện Đỉnh Phong) - Dương Khai (FULL)

Mười hai người, tốt, tốt!” Dương Khai cười vui vẻ, nhớ ngày đó lúc mới vào Tinh Giới, liếc thấy Đế Tôn cảnh cường giả mà giật nảy cả mình, mà ngắn ngủn qua mấy thập niên, bản thân sáng tạo Lăng Tiêu Cung, trong đã có hơn mười Đế Tôn cảnh rồi! Hơn nữa những người này trên cơ bản đều là nhà mình bồi dưỡng được, một tông môn to như vậy, nội tình đã chậm rãi thể hiện ra, lúc này mới vài chục năm, nếu là mấy trăm năm, hơn một ngàn năm thì sao đây...

 

Tông môn như thế, mới không phụ uy danh tông môn đỉnh tiêm.

 

Cho nên Dương Khai cười, cười rất vui vẻ.

 

Sau khi cười xong, hắn mở miệng nói: “Đã có nhiều Đế Tôn cảnh như vậy, vậy phong vị cho doanh liền không cần lo lắng nữa.”

 

Hào Tự cười lạnh nói: “Chẳng lẽ Đại nhân muốn vị trí bổ nhiệm của Kỷ Tử Quân đều là người Lăng Tiêu Cung?”

 

“Có gì không ổn.” Dương Khai hỏi.

 

Hào Tự nói: “Nếu Lăng Tiêu Cung có thể có đủ nhân thủ vị trí cho Kỷ Tử Quân, vậy tất nhiên có thể, nhưng Lăng Tiêu Cung hôm nay là không đủ nhân thủ, như vậy Kỷ Tử Quân nhất định phải đối ngoại triệu tập nhân thủ, đã muốn triệu tập nhân thủ, đương nhiên là phải có vị trí thích hợp an trí người ta, nếu toàn bộ chức vụ đều được an bài cho người Lăng Tiêu Cung, vậy những Đế Tôn khác sao sẽ nguyện đến góp sức?”

 

“Chẳng phải còn có phó doanh?” Dương Khai mỉm cười, “Hơn nữa, phía dưới còn có vũ vệ, cũng có thể để Đế Tôn nhất tầng cảnh đảm nhiệm a?”

 

Trên đường trở lại đụng phải Hàn Chính Thanh, chính là một Tả võ vệ, hắn cũng là Đế Tôn nhất tầng cảnh, mà đó mới chỉ là Bính thần quân, Bính thần quân đều giàu có dùng Đế Tôn cảnh tới đảm nhiệm Tả võ vệ rồi, Kỷ Tử Quân không có đạo lý không sánh bằng người ta.

 

Hào Tự lắc đầu nói: “Lời mặc dù nói như vậy, nhưng vẫn không ổn, làm như thế sẽ khiến ngoại nhân có cảm giác Kỷ Tử Quân là của một nhà Lăng Tiêu Cung...”

 

“Kỷ Tử Quân vốn là gia quân của Lăng Tiêu Cung!” Dương Khai đánh gãy.

 

Hào Tự há miệng.....

 

Dương Khai lại liền nói: “Quân lệnh của bổn tọa, quân đoàn ai dám không theo! Ta muốn Kỷ Tử Quân trên dưới một lòng, tụ thành một sợi thừng, ta không cần quan tâm bất luận lời ngoài nào.”

 

Hào Tự vội la lên: “Đại nhân nghĩ như vậy là đúng, nhưng nếu theo ý nghĩ đó đến áp dụng...”

 

Dương Khai nhếch miệng cười cười: “Ta hiểu rõ độ khó, nên chẳng phải mới cho ngươi đến chưởng quân sao?”

 

Hào Tự mơ màng, chợt phát hiện đảm nhiệm Kỷ Tử Quân chưởng quân này tuyệt đối không phải chuyện gì tốt, mình tiếp chính là một củ phỏng tay khoai lang, chỉ hận hiện tại muốn vung cũng không vung nổi rồi.

 

Thấy Dương Khai thái độ kiên quyết, Hào Tự chậm rãi lắc đầu, chuyển chủ đề nói: “Chuyện phân doanh tạm thời không nói, ta cùng đại nhân nói chuyện vị trí tổng trấn, như đại nhân nghĩ, tổng trấn cũng cần được người Lăng Tiêu Cung tới đảm nhiệm mới được, Lăng Tiêu Cung có nhiều Đế Tôn nhị tam tầng cảnh như vậy sao?”

 

Tự nhiên là không có, Lăng Tiêu Cung có bao nhiêu Đế Tôn cảnh hắn nhất thanh nhị sở, hỏi cái này chính là muốn để Dương Khai biết khó mà lui. Ngươi không phải muốn đem toàn bộ chức vụ trọng yếu đều xếp vào Lăng Tiêu Cung ấy ư, nhân số để xếp tổng trấn còn không nổi một người, còn có thể xếp thế nào.

 

“Lăng Tiêu Cung không có, nhưng ta có thể tìm được.” Dương Khai mỉm cười, “Cứ vậy đi, ta sẽ liệt một phần danh sách, làm phiền Hào chưởng quân đem tới Thất Vụ Hải, tìm Lý tổng quân yếu nhân.”

 

Hào Tự da mặt co lại, trầm giọng nói: “Đào góc tường?”

 

Dương Khai đưa tay dừng lại: “Chim khôn biết chọn cành đậu mà thôi.”

 

Hào Tự nói: “Việc này vẫn nên do quân đoàn trưởng đại nhân tự mình ra mặt tốt hơn.” Dương Khai muốn đào một ít cường giả đến Kỷ Tử Quân đảm nhiệm tổng trấn, nhưng những nhân vật như vậy tại các lộ quân đoàn há lại sẽ bừa bãi vô danh? Tuyệt đối đều là tổng trấn một quân đoàn, đây chính là đào góc tường người ta a.

 

Chuyện đắc tội người khác như thế, Hào Tự mặc dù không sợ, nhưng có thể không làm vẫn sẽ tốt hơn.

 

Dương Khai ha ha cười cười: “Có Hào chưởng quân là được rồi, bổn tọa còn có chuyện quan trọng khác tại thân, thật sự là phân thân không rảnh, chuyện trù hoạch kiến lập của Kỷ Tử Quân, Hào chưởng quân nhất định phải hưu tâm rồi.”

 

Hào Tự nào có nguyện ý, lại cùng Dương Khai lải nhải một hồi, dù sao không muốn nhận chuyện xui xẻo này.

 

Cuối cùng Dương Khai bất đắc dĩ nói: “Như vậy đi, Hào chưởng quân cứ đi xử lý, nếu thật sự không được, bản quân đoàn trưởng sẽ tự ra mặt.” Sau khi nói xong, cũng không đợi Hào Tự có thêm phản ứng gì, đứng dậy vỗ vỗ vai hắn nói: “Cứ như vậy đi, ta còn có chuyện khác, đi trước đêy.”

 

Nói xong, đúng là cả người bỗng nhiên hư ảo mơ hồ....

 

“Đại nhân!” Hào Tự đứng dậy hô to, nhưng nào được đáp lại? Dương Khai không biết đã chạy đến chỗ nào, lập tức giận đến tái mặt. Hắn lần này tới là muốn cùng Dương Khai cẩn thận thương nghị chuyện trù hoạch kiến lập Kỷ Tử Quân, nhưng mới vừa nói tới a, thân là quân đoàn trưởng, Dương Khai lại bỏ chạy rồi, hắn còn có rất nhiều chuyện chưa nói gì đấy.

 

Hoa Thanh Ti vẫn còn trong đại điện, thấy Hào Tự một bộ hổn hển, không khỏi cười bồi một tiếng: “Hào chưởng quân bớt giận.”

 

Hào chưởng quân nộ phát trùng thiên!

 

Hoa Thanh Ti vẫn bình tĩnh nói: “Đây là cung chủ lưu cho Hào chưởng quân.” Nàng tay chỉ vật trên mặt bàn.

 

Kia rõ ràng là một miếng ngọc giản, Hào Tự cũng không phát hiện Dương Khai đến cùng là lưu lại lúc nào, hừ lạnh một tiếng, cầm lấy ngọc giản xem xét, bên trong là một hàng tên người.

 

Tạ Vô Vị, Ưng Phi, Tê Lôi, Hồ Phỉ, Đỗ Mật Nhi, Xích Luyện, Phục Linh, Lệ Giao, Di Kỳ...

 

Hào Tự vốn còn gương mặt lạnh lùng, cáu không nhẹ, nhưng vừa nhìn đến mỗi tên trên danh sách này, lãnh ý trên mặt chậm rãi tan rã, đến cuối cùng còn lặng lẽ cười cười, tay cầm chặt ngọc giản, giống như cầm thứ gì rất trọng yếu.

 

Lúc trước hắn nghe Dương Khai nói muốn đi đào góc tường người khác, hắn cảm thấy không thể, quân đoàn trưởng khác há sẽ đơn giản thả người? Nếu không thả người, còn không phải được do hắn vị chưởng quân mới này đi khua môi múa mép đấu khẩu với người ta..

 

Nhưng hiện tại xem ra, chuyện xui xẻo này tuy là khiến người ghét, nhưng không khó xử lý như trong tưởng tượng.

 

Tối thiểu nhất, Tạ Vô Vị, Ưng Phi, Tê Lôi, Hồ Phỉ, Đỗ Mật Nhi cùng Xích Luyện sáu vị Yêu Vương này vốn là có quan hệ không tệ với Lăng Tiêu Cung, Man Hoang Cổ Địa cùng Dương Khai quan hệ cũng cực kỳ không tệ, hôm nay những Yêu Vương này đều dưới trướng nghe lệnh ba vị Thánh Tôn, hắn mệnh phụng Dương Khai đến cầu người, chắc bọn người Loan Phượng cũng sẽ không cự tuyệt.

 

Mà Phục Linh kia thì càng không cần phải nói, nàng là Long tộc, quân đoàn trưởng bình thường căn bản vô lực tiết chế nàng, cho nên nàng vẫn luôn trong giáp quân Lý Vô Y mà nghe lệnh, năm đó nàng mang từ Long đảo ra một chi tinh nhuệ, được Lý Vô Y biên thành một chi đội cuồng phong đánh đâu thắng đó.

 

Lấy quan hệ của Dương Khai cùng Long Đảo, Phục Linh chắc chắn sẽ nguyện ý đến Kỷ Tử Quân, mà đào được một Phục Linh, chẳng khác nào đào được toàn bộ đội ngũ tinh nhuệ đến từ Long Đảo, đây chính là trên vạn tinh nhuệ, trong đó Đế Tôn tam trọng có hơn mười người.

 

Có thể nói, Phục Linh, cái tên này đại biểu không chỉ là chính nàng, mà còn có một phần lực lượng trên Long đảo.

 

Còn có Lệ Giao cùng Di Kỳ, hai vị này vốn là môn chủ tông môn đỉnh tiêm Bắc Vực, thủ hạ khẳng định cũng có đệ tử tông môn nhà mình, cũng đào cả hai người bọn họ, cũng tương đương với đào cả Ly Long Cung cùng Di Thiên Tông.

 

Đã sớm nghe nói, toàn bộ tông môn Bắc Vực đều coi Lăng Tiêu Cung như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, hôm nay Dương Khai Kỷ Tử Quân cần nhân thủ, Lệ Giao cùng Di Kỳ chắc chắn sẽ không chối từ.

 

Nhiều Đế Tôn tam tầng như vậy, còn có Chúc Tình, vị trí tổng trấn đã đầy đủ rồi.

 

Mà đã an bài thỏa đáng chức tổng trấn cùng các doanh, vậy chuyện trù hoạch kiến lập tiếp theo liền đơn giản hơn nhiều, bởi vì chức vụ phía dưới không cần tu vi quá mức cường đại, Lăng Tiêu Cung hoàn toàn có thể tự cấp tự túc.

 

Kỷ Tử Quân thật đúng là có thể trở thành gia quân của Lăng Tiêu Cung!.

 

Sau khi suy nghĩ cẩn thận điểm này, Hào chưởng quân cũng không còn cáu với Dương Khai nữa, cất kỹ ngọc giản, hai tay chắp sau lưng bước ra ngoài đại điện, trong lòng tính toán trước nhất về Thất Vụ Hải tìm Lý Vô Y yếu nhân, hay là đi chỗ quân đoàn những người trong ngọc giản kia, nói cho bọn hắn ý định của Dương Khai.

 

Cuối cùng quyết định, đi Thất Vụ Hải tìm Lý Vô Y trước, trong quân đoàn, điều động nhân thủ, đều cần được Lý Vô Y gật đầu mới được, đào tổng trấn phó trấn người ta như này, không để Lý Vô Y biết trước thtậ sự không thể nào nói nổi.

...

 

Hào chưởng quân bôn ba tới các lộ quân đoàn đào góc tường người ta, Dương Khai chính đang dẫn mấy vị phu nhân đi bái kiến các vị trưởng bối ở Lăng Tiêu Cung.

 

Trước đó cũng đã nói rồi, lúc này không đi bái kiến cũng không thể nào nói nổi.

 

Nhưng cũng không tốn nhiều time, từ Linh Phong này đến Linh Phong khác, bái phỏng từng vị, cuối cùng đến chỗ Dương Tứ gia cùng Đổng Tố Trúc ở.

 

Hảo hảo bồi cha mẹ mấy ngày, Nhị lão tự nhiên vui vẻ.

 

Nhưng Dương Khai lại có thể phát giác được, dưới nụ cười vui vẻ của mẹ lại dấu nhàn nhạt ưu sầu cùng lo lắng.

 

Dương Tuyết đến nay còn không có nửa điểm tin tức.

 

Năm đó Dương Khai từ Long đảo mang về Dương Tiêu cùng Cùng Kỳ, không ngờ Dương Tiêu tiểu tử thúi này ở trước mặt mình nhu thuận trung thực, lại thừa dịp mình ra ngoài mà chạy đi cùng Cùng Kỳ, chính hắn chạy thì cũng thôi, còn dắt cả Dương Tuyết theo.

 

Lưu Viêm lo lắng, cũng vội vàng đi theo hộ pháp.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement