Ma tộc bố trí kinh thiên đại trận, ma ý quét sạch Tinh Giới, thôn phệ Linh Thụy Tinh Giới, tứ vực sinh linh đồ thán, mười phần mất chín, non sông tươi đẹp biến thành Ma Thổ.
Thiên địa hữu linh, Huyền Thiên điện mở, Hư Thiên Đỉnh hiện, Dương Khai tự hỏi bản tâm, tấn thăng Đại Đế, tại thời khắc sinh tử đoạt lại một chút hi vọng sống.
Lấy Đại Đế chi thân, thúc giục lực lượng thiên địa, chống lại ma ý ăn mòn, thủ vững một cõi cực lạc cuối cùng của Tinh Giới. Một phương tịnh thổ này không mất, kế hoạch của Đại Ma Thần cũng sẽ không viên mãn.
Bất đắc dĩ, Đại Ma Thần chỉ có thể thi triển bí thuật, mượn lực lượng của bảy vị Đại Đế bị nhốt để áp chế Dương Khai.
Hết thảy đều diễn ra thuận lợi, hết thảy đều nằm trong kế hoạch, tuy nói Dương Khai có thể vấn đỉnh Đại Đế trong thời gian ngắn như vậy mang đến cho Mạc Thắng một điểm phiền phức nho nhỏ, nhưng cũng không ảnh hưởng đến toàn cục.
Đứng trước cục diện ác liệt như vậy, những gì Dương Khai có khả năng làm bất quá chỉ là kéo dài hơi tàn mà thôi!
Nhưng hắn làm thế nào cũng không ngờ được, bảy vị Tinh Giới Đại Đế lại được một người nào đó cứu ra. Các Đại Đế một hơi thoát khốn, hậu quả trực tiếp nhất chính là Mạc Thắng không thể nào thôi động thiên địa vĩ lực của Tinh Giới được nữa. Không thể thôi động được thiên địa vĩ lực, đồng nghĩa với việc không thể thôn phệ được một khối tịnh thổ cuối cùng kia, vậy còn chơi như thế nào nữa?
Đại Ma Thần phi thường tức giận! Hận không thể giết chết toàn bộ đám người Hoang Vô Cực để làm dịu đi lửa giận trong lòng hắn.
Đám người Hoang Vô Cực hiển nhiên cũng biết mình làm việc thất bại, vừa nổi nóng lại vừa khuất nhục. Lần này bọn hắn mặc dù không có mất đi tính mạng, nhưng cũng thực sự uất ức. Có điều khi đối mặt với lời thóa mạ của Đại Ma Thần thì bọn hắn lại không dám lên tiếng, sợ rằng mình không cẩn thận sẽ bị giận chó đánh mèo.
Chiến trường hừng hực khí thế cũng thuận theo việc tám vị Đại Đế cùng bảy vị Ma Thánh lần lượt hiện thân mà trở nên bình tĩnh một cách quỷ dị.
Tất cả mọi người trong Tinh Giới vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ nhìn về phía tám đạo thân ảnh đứng trong hư không kia, giống như thứ bọn hắn nhìn thấy không đơn giản chỉ là tám đạo thân ảnh, mà còn là lối thoát tương lai cho Tinh Giới.
Chiến Vô Ngân đảo mắt nhìn qua, đến khi hắn nhìn thấy đồ đệ bảo bối của mình toàn thân đẫm máu, đầy vẻ chật vật đứng ở phía sau, đôi mắt hắn không khỏi hiện lên sát cơ nồng đậm, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào tên Bán Thánh trước đó đánh nhau với đám người Lâm Vận Nhi.
Khi hắn vừa nhìn xuống, tên Bán Thánh kia liền phát lạnh cả người, không chút do dự thoắt lên một cái, bỗng nhiên bỏ chạy về phía sau.
"Những nhóc ác này cứ giao cho bản tọa!" Ô Quảng quái dị cười khằng khặc một tiếng, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm tên Bán Thánh kia. Cũng không thấy hắn có động tác gì, nhưng trong nháy mắt liền bổ nhào tới trước mặt tên Bán Thánh đang chạy trốn, sau đó lấy tay chộp về phía trước.
Dưới một chưởng này, ánh sáng trước mắt tên kia đều bị che lại. Tên Bán Thánh kia hãi nhiên thất sắc, song quyền tề xuất, ma khí tràn trề phun trào, hóa thành quyền ảnh đầy trời bao trùm lấy Ô Quảng.
Ô Quảng ngoảnh mặt làm ngơ, đưa ra đại thủ, đánh vỡ quyền ảnh, phảng phất giống như đang bóp một con kiến vậy. Hắn quơ một cái liền nắm tên Bán Thánh kia trong tay, nhe răng cười, khẽ quát một tiếng: "Phệ Thiên. . . Chiến pháp!"
Chỉ trong thoáng chốc, cả người Ô Quảng liền giống như biến thành lỗ đen thôn phệ vạn vật, bằng mắt trần có thể thấy được, thân thể của tên Bán Thánh bị hắn chộp vào trong tay kia bỗng nhiên khô quắt lại, trước sau bất quá chỉ mười hơi thở liền biến thành một bộ thây khô, hoàn toàn mất đi sinh cơ.
Đám người Tinh Giới cũng sớm có nghe qua về Phệ Thiên Đại Đế và Phệ Thiên Chiến Pháp, cũng biết rõ đây là công pháp tà ác nhất từ trước tới nay trong Tinh Giới. Nhưng biết thì biết, có điều cụ thể tà ác làm sao, khủng bố làm sao thì lại chưa có người nào từng nhìn thấy.
Cho tới thời khắc này. . .
Khi chính mắt nhìn thấy một tên Bán Thánh Ma tộc chỉ kiên trì được trong tay Ô Quảng trong vòng mười hơi thở rồi liền hóa thành một cỗ thây khô, tất cả mọi người đều cảm thấy không rét mà run. Công pháp như vậy, thật đúng là điên rồ, chẳng trách có lời đồn nói rằng tại thời điểm Ô Quảng tung hoành Tinh Giới, người người oán trách, nơi mà hắn đi qua, sinh cơ tẫn diệt, vạn vật không còn.
Lời đồn không giả. . . Sự tà ác cùng quỷ dị của Phệ Thiên Chiến Pháp này còn khủng bố hơn những gì bọn họ được nghe.
Hơn nữa sau khi thôn phệ xong tên Bán Thánh kia, Ô Quảng vậy mà còn liếm liếm môi, giống như vừa ăn xong một món ăn mĩ vị nào đó, vẫn còn chưa hết thèm thuồng. Hắn chợt quay đầu lại, cặp mắt màu đỏ thẫm đảo qua đông đảo Bán Thánh ở đây.
Xoát xoát xoát. . .
Mấy tên Bán Thánh giống như đụng phải thiên địch, không có người nào dám đứng yên tại chỗ, nhao nhao thi triển độn pháp thối lui về phía sau. Cũng giống như bọn hắn trước đó xông vào giữa đại quân Tinh Giới giống như xông vào chỗ không người, bọn hắn vào giờ phút này cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của Ô Quảng.
Giữa tiếng cười khằng khặc quái dị, tay áo của Ô Quảng chợt phồng lên, cả người giống như Đại Bàng tung cánh bay về phía những tên Bán Thánh kia, khuôn mặt tràn đầy vẻ cuồng nhiệt, sau đó hắn bỗng nhiên mắng to: "Con mẹ nó Ô Quảng, ta diss tổ tông mười tám đời nhà ngươi!"
Sau khi mắng xong thì hắn lại cười khằng khặc một cách quái dị, nghe thấy mà rợn cả người. . .
Nếu đổi lại là lúc trước mà Ô Quảng dám hành động như vậy, Chiến Vô Ngân tuyệt đối sẽ là người đầu tiên nhảy ra quyết một trận tử chiến với hắn. Nhưng hiện tại, Tinh Giới đang nguy trong sớm tối, Đại Ma Thần đang nhìn chằm chằm bọn họ, Chiến Vô Ngân làm gì có thời gian để ý tới hắn. So với tên tai tinh Ô Quảng này, Đại Ma Thần trước mắt vẫn là đại địch số một.
Thân hình lay động một trận, từng bóng người lần lượt bay đến bên người Dương Khai, lấy hắn làm trung tâm, tản ra hai bên trái phải.
Tám người, tám đạo thân ảnh, tám đôi mắt, cách không đối mặt với thân ảnh to lớn kia.
Nơi tám người này ở, chính là nơi thuộc về thiên địa này, nơi tám người này đứng, chính là trung tâm của toàn bộ càn khôn đại địa.
"Chư vị, đây chính là Ma tộc Đại Ma Thần, toàn bộ Ma tộc cũng bởi vì hắn mà tới. . ." Dương Khai mở miệng nói. Khi lưỡng giới chi tranh lần thứ hai vừa mới bắt đầu, chư vị Đại Đế liền bị khốn trụ, Dương Khai sợ bọn họ không biết nội tình của Đại Ma Thần, cho nên chuẩn bị giải thích một chút cho mọi người biết.
Chiến Vô Ngân nói: "Mặc kệ hắn là ai, người dám can đảm phạm Tinh Giới ta, đều giết không tha!"
Dương Khai khịt mũi một cái, cười nói: "Nói cũng đúng." Sau đó, thần sắc của hắn bỗng nhiên trở nên nghiêm túc: "Thỉnh chư vị góp một chút sức lực giúp ta!"
Bảy người khác đều gật đầu, tinh thần lan ra giống như thuỷ triều.
Toàn bộ ý chí thiên địa bắt đầu bị thôi động, thiên địa vĩ lực bàng bạc từ bốn phương tám hướng hội tụ về, hóa thành một làn sóng chấn động vô hình, lấy vị trí của tám người làm trung tâm, ầm ầm khuếch tán ra tứ phía.
Nơi sóng chấn động tràn qua, ma khí lui tán, ma ý bị trừ khử, Ma Thổ không công tự tan.
Khuôn mặt Dương Khai tràn đầy vẻ phấn khởi, lúc trước hắn dùng sức một mình mình thôi động thiên địa vĩ lực, mặc dù cũng có thể chống lại Đại Ma Thần, thậm chí còn chiếm cứ thượng phong một hồi, nhưng đó dù sao cũng là cô độc tác chiến.
Giờ phút này có tới bảy vị Đại Đế tương trợ hắn, hắn lập tức cảm giác được sự khác biệt.
Nếu như nói thiên địa có mười thành lực lượng, vậy thì lúc trước hắn điều động được nhiều nhất là năm thành. Nhưng vào giờ phút này, có thêm bảy vị Đại Đế giúp đỡ ở phía sau, vậy thì năm thành lực lượng thiên địa còn dư lại cũng được hắn thôi động toàn bộ.
Đại Ma Thần vào giờ phút này sẽ phải đương cự lại lực lượng của toàn bộ Tinh Giới, bị toàn bộ thiên địa bài xích.
Lấy Lăng Tiêu cung làm trung tâm, phạm vi tịnh thổ dùng một loại tốc độ không thể tưởng tượng được nhanh chóng khuếch trương ra ngoài, mà lần khuếch trương này, rồi sẽ không thể ngăn chặn được, chắc chắn sẽ lan ra khắp cả thiên địa.
"Giết bọn hắn! Giết bọn hắn cho ta!" Đại Ma Thần không còn ung dung như trước nữa. Từ sau khi các Đại Đế hiện thân, hắn liền dị thường nóng nảy, giờ phút này đại thủ của hắn đang chỉ về phía trước, liên tục gầm thét.
Đám người Hoang Vô Cực nào dám chần chờ, nhao nhao lay động thân hình, nhào tới phía trước, nghe răm rắp theo mệnh lệnh của Đại Ma Thần.
Chuyện này cũng khó trách, toàn bộ Ma tộc đều từ Đại Ma Thần mà ra, Ma tộc thực lực bất kể mạnh yếu, trong cơ thể đều có ấn ký của Đại Ma Thần, làm sao dám vi phạm mệnh lệnh của hắn.
"Còn lại, liền giao cho ngươi." Chiến Vô Ngân quay đầu nhìn Dương Khai một chút.
Dương Khai gật đầu: "Giao cho ta!" Cơ sở vững chắc đã đánh xuống, bây giờ Đại Ma Thần cũng không có cách điều khiển được lực lượng trong thiên địa, cho nên dù chỉ còn lại một người là Dương Khai, hắn vẫn có thể quét sạch ma ý trong thiên địa này, trả lại diện mục thật sự cho phương càn khôn này.
Soạt. . .
Tinh kỳ phần phật, Thiết Huyết đại kỳ đỏ thẫm như máu lưu động sau lưng Chiến Vô Ngân. Giữa đại kỳ tung bay, Chiến Vô Ngân dẫn đầu xông ra, hóa thành một đạo hồng quang, nghênh tiếp Ma Thánh đứng đầu Ma Vực Hoang Vô Cực.
Phảng phất như hai viên tinh thần va chạm, hai đại cường giả tuyệt thế giao phong giữa không trung, bầu trời vốn đầy rẫy vết nứt bỗng sụp đổ. trong nháy mắt
Sáu người khác cũng tự tìm tới đối thủ của mình, biến thành sáu cái chiến đoàn, đánh nhau túi bụi, lấy bảy đối bảy, vừa vặn không kém một người nào.
Bảy vị Đại Đế Tinh Giới bị nhốt nhiều năm, trước đó còn bị các Ma Thánh thi triển bí thuật quỷ dị, tất cả đều có thương tích trong người, nhưng các Ma Thánh sao lại không như vậy? Bọn hắn vây khốn các Đại Đế, mặc dù dựa vào mưu đồ và thủ đoạn của Đại Ma Thần, nhưng cũng không phải không bỏ ra chút đại giới nào.
Có thể nói, bất kể là thời kì đỉnh phong hay là vào thời khắc này, trình độ chỉnh thể của bảy vị Đại Đế cùng bảy vị Ma Thánh cũng đều sàn sàn với nhau. Bảy trận long tranh hổ đấu này đánh nhau một hồi, e rằng sẽ không có cách nào tuỳ tiện phân ra thắng bại.
Nhưng tất cả mọi người đều không quên, Tinh Giới bên này còn có một tên Phệ Thiên Đại Đế Ô Quảng!
Tuy nói Ô Quảng vào giờ phút này song hồn chung thể với Đoạn Hồng Trần, cũng là một dạng giống như tinh thần phân liệt vậy. Nhưng việc này liên quan tới sự tồn vong của Tinh Giới, bọn hắn nhất định đều sẽ đứng chung một lập trường, hợp sức với nhau.
Giờ phút này Ô Quảng đang ra tay với những Bán Thánh kia, chờ đến khi hắn thoát thân ra, cán cân thắng bại tuyệt đối sẽ nghiêng về phía Tinh Giới.
"Mạc Thắng, ngươi thua rồi!" Dương Khai lặng lẽ nhìn qua thân ảnh khổng lồ kia, trầm giọng quát.
Tám vị Đại Đế đã trở về, thế cục vốn tràn đầy nguy cơ đối với Tinh Giới lập tức ổn định lại. Trên phương diện Đại Đế, nhóm Chiến Vô Ngân đối chiến với đám người Hoang Vô Cực, hai vị trưởng lão Long tộc kìm chân ba người Huyết Lệ, mình có thể áp chế sự ăn mòn của Đại Ma Thần đối với Tinh Giới, cũng không còn bị động đủ thứ giống như trước nữa.
Tuy nói Ngụy Đế Tinh Giới bên này ở vào thế yếu, nhưng thêm vào một người là Ô Quảng, vậy thì những Bán Thánh kia làm sao có thể chống lại được?
Chỉ cần giành được thắng lợi trên hai phương diện này, vậy thì sẽ có thể đánh tan hy vọng xa vời của Đại Ma Thần, bảo trụ được Tinh Giới.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!