Đỉnh Phong Võ Thuật (Võ Luyện Đỉnh Phong) - Dương Khai (FULL)

"Đi!" Dương Khai lên tiếng, đưa tay đùa giỡn Tiểu Tiểu một chút. Tiểu Tiểu lập tức thuận thế bò lên cánh tay của hắn, rất khó có thể tưởng tượng được, một tiểu gia hỏa như thế, lại có thể biến thành con quái thú không lồ như Thái Nhạc, có thể so đấu lực lượng với Đại Ma Thần. .

Một trận chiến lúc trước, Thái Nhạc bị đánh nổ người hai lần, bây giờ mặc dù tính mạng không đáng ngại, nhưng cũng giống như rất nhiều Đại Đế hiện tại, đều cần hảo hảo điều dưỡng nghỉ ngơi một phen.

"Hắn lại đi một cách tiêu sái như vậy." Đoạn Hồng Trần bật cười.

"Đi cũng tốt." Hoa Ảnh Đại Đế hơi nhẹ nhàng thở ra, trong lúc nói chuyện, nàng lặng lẽ lườm Chiến Vô Ngân một chút.

Chiến Vô Ngân bên kia lạnh lẽo nhìn chăm chú theo phương hướng Ô Quảng rời đi, trong mắt ẩn ẩn một đường sát cơ.

Trận chiến ở Toái Tinh Hải năm đó, có chừng bốn người chết dưới tay của Ô Quảng Đại Đế, trong đó có một vị Thanh Liên Đại Đế là hảo hữu tốt nhất của Chiến Vô Ngân. Vì vậy Chiến Vô Ngân vẫn luôn căm hận Ô Quảng thấu xương, cũng căm thù Phệ Thiên Chiến Pháp kia đến tận xương tuỷ.

Trong các vị Đại Đế Hiện tại, không có người nào thống hận Ô Quảng hơn Chiến Vô Ngân.

Nếu như có khả năng mà nói, hắn cũng không ngại quyết một trận tử chiến với Ô Quảng, báo thù rửa hận cho hảo hữu đã chết đi.

Chỉ là lúc trước Đại Ma Thần tàn phá bừa bãi, tất cả lực lượng của Tinh Giới đều ngưng tụ thành một sợi dây thừng, Chiến Vô Ngân cũng chỉ có thể buông xuống thù riêng. Bây giờ thì lại càng không cần phải nói, Tinh Giới không thể chịu nổi nhiều sự giày vò hơn nữa. Ngoài ra, Ô Quảng gia hỏa này thôn phệ Mạc Thắng, với thực lực hiện tại của Chiến Vô Ngân, sợ là cũng không có biện pháp gì để xử lý đối phương.

"Đi tốt, đi tốt." Đoạn Hồng Trần không ngừng gật đầu, những năm này song hồn chung thể với Ô Quảng làm hắn nhịn gần chết, bây giờ Ô Quảng đã có thân thể của mình, hắn cũng coi như là đã triệt để thoát khỏi đối phương.

Duy chỉ có một điều khiến hắn khó chịu chính là, vào trận đại chiến trước đó, Ô Quảng từng dùng thân thể của hắn thi triển Phệ Thiên Chiến Pháp, thôn phệ tinh khí thần của Đại Ma Thần. Tuy nói cử động lần này mang đến cho hắn không ít chỗ tốt, nhưng cũng lưu lại một ít tai hoạ ngầm, xem như là vừa có lợi vừa có hại.

"Lúc gặp lại cũng không biết sẽ là ngày tháng năm nào." Dương Khai vừa đùa giỡn Tiểu Tiểu, vừa thuận miệng nói.

Có lẽ. . . Sẽ không có cơ hội tạm biệt a? Hoàn vũ mênh mông vô ngần, mặc dù mình rồi cũng sẽ có một ngày nhảy ra khỏi sự trói buộc của càn khôn này, đi tới thế giới bên ngoài càn khôn kia, thế nhưng tỷ lệ chạm mặt nhau có thể bao lớn cơ chứ?

Lời này vừa dứt, Dương Khai liền bỗng nhiên nhíu mày, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Những người còn lại vào giờ phút này cũng đều có điểm phát giác, khi bọn họ nhìn lên, chỉ thấy có một điểm đen cấp tốc rơi xuống, kéo theo một cỗ khí tức hung lệ.

Điểm đen kia cấp tốc phóng đại trong tầm mắt của mọi người, rất nhanh liền biến thành một tên cự nhân cao mấy trăm trượng.

Không phải là Ô Quảng vừa rời đi thì là ai?

Dương Khai đặt Tiểu Tiểu trên bả vai mình, bật cười hỏi: "Tại sao lại trở về, quên thứ gì sao?"

Biểu lộ của Ô Quảng vào giờ phút này có hơi cổ quái, nhưng càng nhiều hơn là vẻ ngưng trọng, hắn  mở miệng nói: "Các ngươi tốt nhất đi theo ta một chuyến, Tinh Giới sợ là có phiền phức ngập trời."

"Có ý gì?" Chiến Vô Ngân sầm mặt lại.

"Đi theo xem liền biết." Ô Quảng không nói nhiều, quay người lại, lại bay về phía bên ngoài càn khôn.

Đám người hai mặt nhìn nhau, thần niệm cấp tốc giao lưu một trận, Dương Khai quát khẽ nói: "Đi!"

Nói xong, hắn là người đầu tiên đi theo.

"Cẩn thận có bẫy!" Chiến Vô Ngân truyền âm tới, hiển nhiên là vẫn không còn có hơi quá yên tâm về nhân phẩm của Ô Quảng, bất quá hắn vẫn lựa chọn đi theo sau.

Một nhóm bao gồm hơn mười đạo thân ảnh, trùng trùng điệp điệp xuất phát bay về phía ngoài càn khôn.

Càng bay lên, càng có một tầng trở lực vô hình, phảng phất như một tòa núi lớn đặt trên bờ vai của mọi người, giống như muốn ép mọi người quay trở về.

"Yếu đi rất nhiều a." Mạc Hoàng nhịn không được thở dài một tiếng: "Đây cũng là hậu quả do việc Thiên Địa pháp tắc đổ nát gây ra sao?"

"Hẳn là không sai." Chiến Vô Ngân gật đầu.

Chư vị Đại Đế tung hoành Tinh Giới nhiều năm như vậy, sao lại chưa từng thử qua việc tiến ra bên ngoài càn khôn, nhìn xem cảnh tượng ở thế giới bên ngoài? Bọn họ chẳng những thử qua, hơn nữa còn thử không chỉ một lần.

Loại trở lực vô hình này, bọn họ không thể quen thuộc hơn được nữa, mỗi lần muốn rời khỏi Tinh Giới, bọn họ đều sẽ gặp phải. Chỉ có điều lần này lại không giống như trước kia, lực cản kia rõ ràng yếu đi rất nhiều.

Lực cản này, không thể nghi ngờ chính là sự trói buộc của càn khôn, người thực lực không đủ căn bản là không có cách thoát khỏi tầng trói buộc này để nhảy ra ngoài càn khôn.

Các Đại Đế trái lại đều có bản sự này, bất quá nếu như nhảy ra khỏi càn khôn Tinh Giới, vậy thì bọn họ sẽ liền đã mất đi sự che chở của thế giới, Đại Đế cũng không còn là Đại Đế. Thế giới bên ngoài càn khôn hung hiểm vô cùng, bọn họ không kiên trì được bao lâu, sau đó liền phải tìm đường về.

Cho tới khi Đại Ma Thần xuất hiện, các Đại Đế đều hoàn toàn không biết gì về thế giới bên ngoài càn khôn.

Trước sau bất quá khoảng chừng mười mấy giây, tất cả mọi người đều cảm giác cả người buông lỏng, áp lực vô hình kia không còn sót lại chút gì, cùng lúc đó, liên hệ với Tinh Giới cũng trở nên phi thường yếu kém.

Đúng vào lúc này, một trận âm thanh giống như sấm rền điếc tai truyền vào trong tai bọn họ, khiến cho đám người cùng nhau biến sắc.

Chỉ một chớp mắt sau, một cơn gió lớn bỗng nhào tới trước mặt bọn họ. Cơn cuồng phong kia cường đại đến mức ngay cả chư vị Đại Đế cũng không thể giữ vững thân hình, bị thổi ngã trái ngã phải, thất linh bát lạc.

Một hồi thật lâu sau, cơn cuồng phong kia mới chìm xuống, đám người không khỏi hai mặt nhìn nhau, cũng không ai biết đã xảy ra chuyện gì.

Ô Quảng dẫn đường ở phía trước, cũng không giải thích điều gì. 

Một lát sau, Ô Quảng bỗng nhiên quát khẽ một tiếng: "Đều cẩn thận!"

Khi hắn vừa dứt lời, một cỗ cực mạnh hấp lực từ tiền phương truyền tới, khiến cho mọi người không thể tự chủ được mà bay về phía bên kia. Biểu lộ của đám Đại Đế lập tức trở nên đặc sắc, tuy nói bây giờ bọn họ không có được sự che chở của Tinh Giới, không có cách nào thôi động được thiên địa vĩ lực, nhưng nội tình của mỗi người đều bày ra đó, rốt cuộc là dạng hấp lực gì mà lại khiến cho bọn hắn đều không thể thoát khỏi như vậy.

Cũng may cỗ hấp lực này cũng giống như cơn cuồng phong vừa rồi, tới cổ quái, đi cũng thật nhanh, một lát sau liền ngừng lại.

Thế nhưng không chờ cho bọn hắn kịp an tâm, tiếng vang như sấm rền kia một lần nữa vang lên, ngay sau đó lại là một cơn gió lớn đập vào mặt bọn họ.

Dương Khai tỏ vẻ cổ quái, hắn luôn có cảm giác giống như đã từng nhìn thấy qua cảnh tượng này. . .

"Hắc hắc, đến." Ô Quảng bỗng nhiên cười nhẹ một tiếng, sau đó tránh thân hình khổng lồ của mình ra, để lộ ra tràng cảnh phía trước.

Khi nhìn thấy cảnh tượng ở phía trước, cả đám người đều trợn mắt hốc mồm, Dương Khai cũng nghẹn họng nhìn trân trối!

Ngay tại hư không phía trước, một thân ảnh vô cùng cự đại đang nằm ngang ra đó, phảng phất như một dãy núi liên miên chập trùng, không biết dài bao nhiêu, không biết cao bao nhiêu. Thân hình khổng lồ cao mấy trăm trượng của Ô Quảng bây giờ, đứng trước mặt thân ảnh này lại có vẻ buồn cười giống như trẻ con năm tuổi đứng trước người lớn vậy.

Đó là một tên cự nhân vô cùng đáng sợ.

Trước mắt bao người, tên cự nhân hít vào, thở ra. Khi hắn thở ra, cương phong phun ra từ miệng hắn hóa thành phong đao, quét sạch trăm vạn dặm hư không. Còn khi hắn hít vào, địa giới trong phạm vi trăm vạn dặm đều bị lôi kéo tới. 

Tiếng vang giống như sấm rền kia, rõ ràng là âm thanh ngáy ngủ của tên cự nhân này.

Từ trong cơ thể của tên cự nhân kia, một cỗ khí tức không thể tưởng tượng nổi, cường đại đến mức khiến cho các Đại Đế đều cảm thấy tuyệt vọng, cường đại hơn cả Đại Ma Thần vào thời điểm cường đại nhất vô số lần, lan tràn ra.

Đứng trước cỗ khí tức này, ngay cả hai vị trưởng lão của Long tộc cũng cảm giác mình giống như là hai con sâu bọ.

"Đây là thứ gì. . ." Hoa Ảnh Đại Đế nhịn không được mà nuốt nước miếng một cái, gương mặt xinh đẹp của nàng đã biến thành một mảnh trắng bệch.

Dù là khi đối mặt với Đại Ma Thần, nàng cũng chưa từng có cảm giác vô lực như vậy. Tên cự nhân nằm ngang ra ở trước mặt nàng, có lẽ chỉ cần nâng lên một ngón tay, liền có thể tuỳ tiện nghiền ép nàng.

Sắc mặt của Chiến Vô Ngân cũng trở nên ngưng trọng vô cùng, biểu lộ của các Đại Đế khác cũng không tốt gì.

Mặc kệ tên cự nhân khủng bố đang ngủ say này rốt cuộc là dạng tồn tại gì, bây giờ Tinh Giới không thể chịu thêm sự giày vò nào nữa. Nơi hắn ngủ say gần Tinh Giới như vậy, đám người bọn họ thậm chí còn hoài nghi, nếu như hắn thở mạnh hơn một chút, có khi Tinh Giới cũng sẽ bị hắn thổi tan.

Duy chỉ có Dương Khai tỏ vẻ dở khóc dở cười, hắn làm thế nào cũng không nghĩ tới chuyện thế mà lại gặp lại gia hỏa này nhanh như vậy.

Từ khi nhìn thấy gia hỏa này đến bây giờ, cũng không bao nhiêu lâu a. Hơn nữa Dương Khai nhớ kỹ sau khi hắn cáo biệt mình thì liền chạy về nơi phương xa, sao lại còn lưu lại nơi này a? 

"Hậu nhân của Thiên Hình, ngươi hẳn là nhận ra a?" Ô Quảng quay đầu nhìn về phía Trương Nhược Tích, hắc hắc cười nhẹ.

Đám người vội vàng quay đầu nhìn về phía nàng, Chiến Vô Ngân cau mày nói: "Nhược Tích cô nương, đây rốt cuộc là cái gì?" Trước khi tận mắt nhìn thấy, Chiến Vô Ngân chưa bao giờ nghĩ tới việc trên đời này lại có sinh linh khổng lồ như thế.

"Cự Thần Linh!" Giọng nói của Trương Nhược Tích có hơi không lưu loát, cười khổ nói: "Tinh Giới lần này thật sự gặp phải phiền toái." 

"Nói thế nào?" Chiến Vô Ngân nhíu mày, ép giọng nói xuống rất thấp, sợ rằng cuộc nói chuyện của mình sẽ đánh thức tên Cự Thần Linh kia.

Trương Nhược Tích nói: "Trong thế giới bên ngoài càn khôn, Cự Thần Linh là một chủng tộc rất kỳ lạ. Bọn hắn trời sinh cường đại vô cùng, gần như đứng đầu toàn bộ Càn Khôn thế giới, ngoại trừ một số ít tồn tại cường đại ngang ngửa ra, không có người nào là đối thủ của bọn hắn."

"Đại Ma Thần so với hắn thì như thế nào?"

Trương Nhược Tích cười khổ: "Dù là Đại Ma Thần ở thời kỳ đỉnh phong, Cự Thần Linh nếu như muốn giết hắn, bất quá cũng chỉ là một chưởng mà thôi."

Chiến Vô Ngân nghe thấy vậy sầm mặt lại, tin tức mà Trương Nhược Tích biết được, không thể nghi ngờ là đến ký ức của Thiên Hình. Cự Thần Linh này cường đại như vậy, vậy Tinh Giới bên này làm sao có thể là đối thủ của hắn? Chỉ là một tên Đại Ma Thần phục hoạt trùng sinh, đã gần như phá toái Tinh Giới, hơn nữa Đại Ma Thần lúc đó còn không phải là đỉnh phong.

Tên Cự Thần Linh này có thể một chưởng đánh chết giết Đại Ma Thần vào thời kỳ đỉnh phong, thực lực của hắn đã cường đại đến mức vượt ra khỏi cực hạn của trí tưởng tượng của tất cả mọi người.

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement