Đỉnh Phong Võ Thuật (Võ Luyện Đỉnh Phong) - Dương Khai (FULL)

Lãnh San dầu gì cũng là nhân tài mới xuất hiện của Quỷ Vương Cốc, trí nhớ tuy nói không phải đã gặp qua là không quên được, nhưng đã gặp ở nơi nào người nào, nàng vẫn là rõ ràng.

Nhất là Địa tiền bối cổ quái này có thực lực cường đại như vậy, nếu thật là trước kia gặp qua, Lãnh San làm sao quên?

Nhưng Lãnh San chính là nghĩ không ra.

Hơn nữa loại quen thuộc này đều không phải là nhìn quen mắt, chỉ là một loại cảm giác.

Nếu thật là truy đến cùng... Trước mắt Địa tiền bối này cấp cảm giác cho nàng, có chút giống tiện nhân Tử Mạch ở Thiên Lang quốc kia!

Mình và Tử Mạch là vì ở trong thần hồn bị Dương Khai khắc hạ lạc ấn, mới có thể một loại cảm giác thân thiết không hiểu, vì sao này địa tiền bối cũng cho mình cảm giác giống nhau?

Hắn cường đại như vậy, dù sao không đến mức cũng bị Dương Khai khắc lạc ấn ở trong thần hồn à nha. Lãnh San âm thầm lắc đầu, cảm giác mình đoán có chút vô căn cứ.

Địa tiền bối kia không ngờ cười ha hả, đáp:
- Đúng lão phu lúc trước gặp qua ngươi, tuy nhiên ngươi cũng chưa từng gặp qua lão phu mà thôi.

Lãnh San càng mê võng, cũng không tiện hỏi nhiều hơn nữa.

- Được rồi, vừa đi vừa nói chuyện đi, nơi đây cách Chiến Thành chẳng qua tám trăm dặm, trước khi trời tối chúng ta có thể đến!
Cao thủ họ Địa phất phất tay, dẫn đường mà đi.

Mọi người Quỷ Vương Cốc và Bảo Khí Tông ngơ ngác nhìn nhau, thần sắc do dự.

Ngũ Nham kia lại do dự không ngừng, trầm ngâm một hồi lâu, mới cắn cắn nói:
- Đuổi theo đi.

Người này quá lợi hại, lại không quản lão vô duyên vô cớ xuất thủ tương trợ rốt cuộc là nguyên nhân gì, lão nếu thật có sát tâm, lấy thủ đoạn vừa rồi hắn biểu hiện ra ngoài, nháy mắt là có thể giết chết mọi người nơi này.

Là phúc thì không phải là họa, là họa thì tránh không khỏi, hiện vào lúc này vẫn là theo ý của lão, chân tướng sự tình, đợi đến Chiến Thành tự nhiên sẽ thấy rõ ràng.

Một hàng hơn ba mươi người, mỗi người đều trong lòng run sợ đi theo.

Đi ra một đoạn cự ly, trung niên nhân kia bỗng nhiên quay đầu. Vẫy vẫy tay huớng Lãnh San:
- Tiểu nha đầu, ngươi lại đây!

Lãnh San đáp một tiếng, cất bước tiến lên, Thẩm Dịch vội vàng trầm giọng dặn dò:
- Sư muội, cẩn thận!

- Ừm.
Lãnh San lại không có gì vẻ lo lắng, thản nhiên đến cực điểm đi ra phía trước, cùng người trung niên sóng vai đi tới, cung kính dò hỏi:
- Tiền bối có gì chỉ bảo?

- Hắc hắc.
Người trung niên quay đầu liếc mắt nhìn nàng một cái. Dặn dò:
- Thả lỏng.

Lãnh San còn không biết lão muốn làm gì. Chợt thấy lão mở ra một cái đại thủ trảo hướng chính mình đi qua, theo bản năng sẽ phản kháng, nhưng chân nguyên cũng không kịp ngưng tụ, trung niên nhân kia lại thu tay về.

Một trận tiếng thét chói tai gào khóc thảm thiết truyền đến, Lãnh San định nhãn nhìn lại, thần sắc không khỏi biến đổi.

Nàng phát hiện Quỷ Vương ấn trong cơ thể mình không ngờ bị người trung niên nắm đi ra, âm hồn hư ảo kia đang ở trên tay người trung niên giãy dụa nhúc nhích, tru lên không ngừng nhưng giãy ra không được.

Quỷ Vương Cốc có một chiêu vũ kỹ, mỗi người cũng có thể tập luyện, đó là Quỷ Vương ấn.

Ở trong Dựng Quỷ Chi Địa đản sinh ra linh thể. Bị đệ tử Quỷ Vương Cốc lấy pháp môn đặc thù thu phục luyện hóa tiến vào trong cơ thể, thời khắc lấy tinh khí thần của chính mình nuôi dưỡng, cùng với tự chủ trưởng thành mà lớn lên.

Đợi khi đối địch liền có thể xuất kỳ bất ý phát động công kích.

Có thể nói Quỷ Vương Cốc đệ tử tu luyện tới chỗ cao thâm, thời điểm đang cùng người khác tranh đấu, thời khắc này đây lấy cục diện hai đánh một.

Chẳng qua nhóm đệ tử trẻ tuổi Lãnh San này. Tạm thời còn không có đem Quỷ Vương ấn tu luyện tới trình độ kia, phát huy không ra toàn bộ uy lực của Quỷ Vương ấn linh thể.

Chưa từng có ai có thể cứng rắn, mạnh mẽ mà đem Quỷ Vương ấn linh thể từ trong cơ thể Quỷ Vương Cốc đệ tử kéo ra, nhưng trước mắt Cao thủ họ Địa làm được.

Lãnh San thậm chí một chút cũng không có phát hiện.

Đang chuẩn bị chất vấn, lại phát hiện người trung niên kia há mồm phun ra một màn sương đen lên trên Quỷ Vương ấn linh thể kia.

Quỷ Vương ấn linh thể tru lên giãy dụa, dường như được bổ sung dinh dưỡng thật lớn, trong phút chốc liền an ổn xuống, chẳng những không có nôn nóng bất an như trước, ngược lại còn vui vẻ chịu đựng, trên ngũ quan vặn vẹo toát ra một vẻ mừng rỡ vừa lòng đến cực điểm.

Lãnh San không khỏi giật mình, lời ra đến khóe miệng vội vàng nuốt xuống.

- Trả lại cho ngươi!
Người trung niên khẽ mỉm cười, đem Quỷ Vương ấn linh thể lại thả trở về, bị Lãnh San thu vào trong cơ thể.

- Sư muội!
Thẩm Dịch đem một màn vừa rồi kia khắc sâu vào đáy mắt, lập tức lòng đầy căm phẫn thần sắc không tốt vọt lên, che chở Lãnh San căm tức nhìn người trung niên.

- Dũng khí không nhỏ!
Người trung niên cười lạnh một tiếng.

Lãnh San vội vàng nói:
- Ta không sao, sư huynh ngươi đã hiểu lầm, vị tiền bối này mới vừa rồi giúp ta một đại ân!

Khi nói chuyện, sắc mặt kích động, lại có chút vui sướng hưng phấn.

- Có ý gì?
Thẩm Dịch kinh nghi bất định.

- Quỷ Vương ấn của ta, ngủ say rồi.
Lãnh San giải thích nói.

- Cái gì?
Thẩm Dịch tròng mắt đều nhanh chóng lồi ra.

Quỷ Vương ấn linh thể, là theo tự chủ trưởng thành mà lớn lên, giống như rắn lột da, mỗi một lần ngủ say, đợi sau khi thức tỉnh thực lực sẽ tăng nhiều.

Nghiêm khắc tính toán xuống, Quỷ Vương ấn linh thể trong cơ thể Lãnh San đã tiến hóa quá ba lượt rồi, lần tiếp theo tiến hóa là ở thời điểm nàng thăng tiến Thần Du Cảnh, đến lúc đó, Quỷ Vương ấn linh thể liền có thể tiến hóa ra không kém hơn cao thủ Thần Du Cảnh thực lực bình thường.

Nhưng hiện tại, tiến hóa vốn nên là ít nhất ở một hai năm sau, cứng rắn được làm sớm hơn.

Lãnh San thậm chí cảm giác, tiến hóa lúc này đây, Quỷ Vương ấn linh thể sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, căn bản không phải ngủ say tiến hóa bình thường.

Mà hết thảy này, nguyên nhân chỉ là bởi vì Cao thủ họ địa nhổ ra một màn sương đen.

- Đa tạ tiền bối.
Lãnh San không kìm được vui mừng, vội vàng nói tạ ơn.

- Không cần, coi như là thù lao cho các ngươi đi giúp Dương Khai rồi, đối xử tử tế với linh thể của ngươi, đợi nó thức tỉnh, nó sẽ sinh ra linh trí, sẽ trở thành đồng bọn trung thành nhất của ngươi.
Cao thủ họ Địa lời nói thấm thía dạy bảo.

- Sinh ra linh trí...
Bảy tám đệ tử Quỷ Vương Cốc há to miệng, vẻ mặt không thể tin được.

Quỷ Vương ấn linh thể có thể sinh ra linh trí, đây không phải lời nói suông. Ở Quỷ Vương Cốc ghi lại, quả thật phát sinh qua chuyện như vậy, nhưng đó là một vị tiền bối mấy trăm năm trước, đang tu luyện tới phía trên Thần Du mới sinh ra biến hóa.

Cốc chủ đương nhiệm Quỷ Vương Cốc, linh thể quỷ lệ trong cơ thể, cũng không đản sinh ra linh trí a.

Mọi người mới ý thức tới, đây là một phần đại lễ bực nào quý trọng!

Lãnh San sắc mặt lại kích động ửng hồng vô cùng, cắn môi mỏng, không biết nên nói cái gì cho phải, sợ run sau một lúc lâu mới nhẹ giọng hỏi:
- Địa tiền bối ngài và Dương Khai là có quan hệ như thế nào nha?

- Hắn là Thiếu... Thiếu gia nhà ta!
Người trung niên ho nhẹ một tiếng, suýt nữa nói lỡ miệng.

- Nói như vậy, ngài là người của Dương gia?
Lãnh San mắt đẹp sáng ngời.

- À, nói thế cũng không chính xác.
Người trung niên trả lời lập lờ nước đôi.

- Tiền bối, tiền bối...
Thẩm Dịch nghiêm mặt đi tới, cúi đầu khom lưng, vẻ mặt a dua, vò đầu bứt tai nói:
- Ngài xem, chúng ta cùng sư muội giống nhau, cũng đều là đi giúp Dương Khai đấy, này...

Người trung niên liếc mắt nhìn hắn, hừ nhẹ nói:
- Ngươi cho là giúp cho linh thể trong cơ thể các ngươi tiến hóa chỉ có thổi một hơi đơn giản như vậy? Đó là cần phải tổn thất tu vi của lão phu.

Thẩm Dịch sắc mặt tối sầm, xấu hổ vô cùng, lại luyến tiếc buông tha như vậy, khó xử muốn chết.

Để chính hắn tu luyện, cho dù tu luyện tới chết, linh thể trong cơ thể cũng không có khả năng tiến hóa ra linh trí, trở thành tồn tại trong truyền thuyết, trước mắt còn có một cơ duyên tốt như vậy, nếu không hảo hảo nắm chắc, về sau có thể sẽ hối hận cả đời đấy.

Nhưng người ta nói như vậy, Thẩm Dịch thật sự là khó mở miệng rồi.

Ai biết, người trung niên lời nói xoay chuyển, không ngờ lại nói:
- Bất quá hôm nay tâm tình lão phu không tệ, cũng thế, đã giúp thì giúp bọn tiểu tử các ngươi!

Phong hồi lộ chuyển, Thẩm Dịch kích động tột đỉnh, trên miệng nói lời cảm tạ không ngừng, còn không ngừng huớng ra phía sau ngoắc:
- Lại đây lại đây, đều lại đây!

Còn dư lại vài đệ tử Quỷ Vương Cốc vội vội vàng vàng, tất cả đều tươi cười đầy mặt vọt lên, trên miệng tiền bối dài tiền bối ngắn kêu không ngừng, thái độ nịnh nọt không nói nổi.

Người trung niên cũng không qua loa, nhất nhất đem Quỷ Vương ấn từ trong cơ thể bọn họ kéo ra, thổi một hơi lại thả trở về.

Không bao lâu, xử lý hoàn tất.

Bảy tám đệ tử Quỷ Vương Cốc thoáng nhìn nhau, đều có thể nhìn ra trong mắt lẫn nhau ý tứ hưng phấn và chờ mong. Vừa rồi chỉ nghe người trung niên này nói, còn không có cảm giác đến cái gì. Nhưng hiện tại Quỷ Vương ấn linh thể sau khi trở về, tất cả mọi người đã nhận ra, lúc này đây tiến hóa tất nhiên sẽ có bay vọt về chất, lập tức đối với tương lai có một mảnh khát khao và chờ đợi.

Cái này, thật sự là kiếm lợi lớn, còn chưa tới Chiến Thành, đều không thấy mặt mũi Dương Khai, nửa đường đụng tới một cao thủ cùng Dương Khai có quan hệ đưa tới một phần lễ lớn như vậy, nếu thật là tới Chiến Thành rồi, về sau cùng vị tiền bối này sớm chiều ở chung, còn sợ không được chỉ điểm a.

Đệ tử Quỷ Vương Cốc có cơ duyên và kỳ ngộ, khiến đám người Bảo Khí Tông này trông thấy mà thèm đến cực điểm.

Đào Dương lại càng đôi mắt trông mong xông tới, cợt nhả nói:
- Tiền bối, tiền bối, chúng ta cũng là đi giúp Dương Khai ah, ngươi có hay không. . . Hắc hắc. . .

- Ngươi muốn cái gì?
Người trung niên cũng không động nộ, mỉm cười liếc mắt nhìn hắn một cái.

Đào Dương nghiêm sắc mặt:
- Tiền bối có hay không phương pháp xử lý giúp tăng lên độ tinh khiết của chân nguyên ta? Tốt nhất có thể làm cho ta tăng lên một hai cái cấp bậc!

Luyện Khí Sư luyện khí và Luyện Đan Sư luyện đan đều là một đạo lý, đối với chân nguyên trong cơ thể tinh thuần và độ ngưng tụ đều có yêu cầu rất cao, Đào Dương không phải là đệ tử Quỷ Vương Cốc, là xuất thân luyện khí sư, tự nhiên chỉ có thể khẩn cầu tăng lên phương diện này.

Nghe y đề xuất yêu cầu, người trung niên cười lạnh một tiếng:
- Loại sự tình này lão phu không có cách nào hỗ trợ, hết thảy đều phải dựa vào chính mình cố gắng mới được.

- Như vậy a...
Đào Dương không khỏi có chút ít thất vọng.

- Tuy nhiên... Vừa rồi nghe những người đó xưng hô các ngươi là Bảo Khí Tông sao?

- Đúng vậy.

- Tại trên luyện khí chi đạo, lão phu ngược lại có thể chỉ điểm các ngươi một hai, hắc hắc, cũng không biết các ngươi hiểu được hay không.

Ngũ Nham không khỏi cười lạnh một tiếng, coi thường không thèm để ý.

Tuy nói người trung niên này có thực lực cường đại, tính cách quái dị, nhưng luận về luyện khí, trên đời không người có thể so sánh được với Bảo Khí Tông, cho dù phía trên Thần Du cũng không được.

Hắn đương nhiên sẽ không cho là thật, chỉ cho là hắn đang trêu chọc.

- Tiền bối cũng hiểu luyện khí?
Đào Dương ngược lại hai mắt tỏa sáng,

Cao thủ họ Địa điểm nhẹ đầu:
- Hiểu một chút, nhưng không tinh, tuy nhiên chỉ điểm các ngươi vẫn là đủ đấy.

Cái này ngay Đào Dương sắc mặt đều cổ quái, không biết nên nói lời kế tiếp như thế nào mới tốt.

Rõ ràng còn có người dám ở trước mặt Bảo Khí Tông khoe khoang luyện khí chi đạo, đây thật là trò cười lớn nhất thiên hạ a.

Đối phương thủ đoạn tàn nhẫn, nếu để cho y đã đánh mất mặt mũi, làm không tốt thẹn quá thành giận sẽ đại khai sát giới, không làm sao được, Đào Dương chỉ có thể kiên trì khiêm tốn thỉnh giáo đứng lên, hảo thỏa mãn dục vọng muốn biểu hiện của người này, cấp cho lão một bậc thang đi xuống.
Advertisement
';
Advertisement