Đỉnh Phong Võ Thuật (Võ Luyện Đỉnh Phong) - Dương Khai (FULL)

Ba vị cường giả Nhập Thánh Cảnh của Ma tộc không biết nội tình, chiến đấu với Nam Thánh cô, chỉ trong chốc lát đã ở vào thế khổ chiến.

Tuy họ có ba người, nhưng tu vi cảnh giới của Nam Thánh cô đều hơn từng người họ một tiểu cảnh giới. Lấy một địch ba nhưng không hề rơi vào thế hạ phong.

Dương Khai thấy thế, vui mừng quá đỗi.

Không một lời, kéo An Linh Nhi chạy đi!

- Tên tiểu tử này…

Tuy Úc Mạt nhìn thấy vậy, nhưng căn bản không thể giơ tay ngăn cản, không kìm được nghiến răng nghiến lợi. Biết rằng không thể hoàn thành nhiệm vụ lần này, liền trút hết cơn nộ hỏa lên người Nam Thánh cô, từng chiêu trút xuống không lưu tình, Thánh cấp bí bảo tế ra phóng xuất uy năng cự đại.

Sau nửa nén nhang, Dương Khai và An Linh Nhi đã chạy được hơn trăm dặm. Dù cách xa như vậy nhưng vẫn có thể cảm nhận được dao động kinh thiên của trận đại chiến của các cường giả Nhập Thánh Cảnh bên đó, không kìm được có chút kinh hãi.

Hắn luôn cảm thấy Nhập Thánh Cảnh và Siêu Phàm Cảnh cơ hồ có sự khác biệt về bản chất. Đây không phải là chênh lệch về đại cảnh giới, mà khi hắn đụng phải một vị cường giả Nhập Thánh Cảnh, chân nguyên trong lưu thảng trong nội thể không giống với Siêu Phàm Cảnh cho lắm.

Chưa tới tầng bậc này, Dương Khai cũng không biết rốt cuộc Nhập Thánh Cảnh có ảo diệu gì, chỉ có thể đợi sau này tìm người hỏi xem sao.

- Hử…

An Linh Nhi đột nhiên khẽ hứ một tiếng, chân mày ngưng thành một đường, hình như mơ hồ cảm ứng được điều gì đó.

Cùng lúc này, sắc mặt của Dương Khai cũng trầm xuống. Dưới sự thăm dò thần thức của hắn, phía trước hắn có tới mấy vị cao thủ đỉnh cao, thực lực cường hoành, đang nhanh như chớp tiếp cận về phía này.

Trên người những người này tản ra khí tức không khác gì của đám người Úc Mạt, thậm chí có người có thể sánh ngang với Nam Thánh cô!

Nơi rừng núi hoang vắng này, bỗng chốc lại xuất hiện nhiều cường giả Nhập Thánh Cảnh như vậy, Dương Khai không muốn để ý cũng khó!

Lúc Dương Khai đang định kéo An Linh Nhi tránh những cao thủ đang nghênh diện xông tới, An Linh Nhi bỗng giãn mặt mỉm cười, chân mày thả lỏng:

- Là người của Thánh địa ta!

- Hả?

Dương Khai kinh ngạc.

- Lần này được cứu rồi, chắc chắn là đại trưởng lão Từ Hối dẫn người tới!

Nghe nàng nói như vậy, Dương Khai chau mày. Tuy cảm thấy có chút trùng hợp, nhưng cũng không thể giải thích nổi. Nếu thật sự là cao thủ của Cửu Thiên Thánh Địa, vậy thì bọn họ chỉ cần truy lùng thân ảnh của Nam Thánh cô là có thể tìm được tung tích của An Linh Nhi, nhưng trước hết là An Linh Nhi phải vẫn còn sống.

Dương Khai bản năng xuất hiện ý nghĩ lập tức rời đi, hắn không hề muốn có tiếp xúc gì với người của Cửu Thiên Thánh Địa. Nhưng ý niệm này vừa mới xuất hiện đã bị hắn kiềm chế.

Lúc này, nếu có chút cảm giác có tật giật mình chỉ khiến đám cường giả kia nghi ngờ. Hơn nữa Dương Khai cũng không thể khẳng định, sau khi mình và An Linh Nhi tách ra, Nam Thánh cô kia có buông tha cho mình không. Nếu bà ta bức lui đám người Úc Mạt, rảnh tay truy sát kẻ cô thân nhất nhân như mình, mình căn bản không thể chống đỡ. Cục diện bây giờ, ở cùng với đám cao thủ phía trước kia vẫn an toàn hơn.

- An Linh Nhi…

Dương Khai đột nhiên quát khẽ.

- Hả?

- Trong khoảng thời gian này, ta đối với ngươi như thế nào?

- Sao?

An Linh Nhi sững người một lúc, cẩn thận nhớ lại, khuôn mặt ửng đỏ, nói khẽ:

- Rất tốt.

Bất luận là dưới đáy biển hay trong tiểu huyền giới, hay là ở Ma cương, Dương Khai đều rất chiếu cố tới nàng, dù là tháo chạy cũng sẽ dẫn nàng theo bên mình. Cùng chịu hoạn nạn trong một năm gần đây, An Linh Nhi sớm đã coi Dương Khai là người để nương tựa.

- Vậy thì giúp ta một chuyện. Gặp người của Thánh địa các ngươi, tuyệt đối đừng nhắc đến chuyện Thánh chủ, cũng đừng nói với họ ta đã học được ba chiêu Cửu Thiên Thần Kỹ từ chỗ ngươi!

- Ngươi không muốn làm Thánh chủ như vậy sao?

An Linh Nhi nhạy bén hiểu hết ý đồ của Dương Khai.

Dương Khai chậm rãi lắc đầu:

- Ta đã nói rồi, không làm Thánh chủ, ta cũng có thể đạt đến cao độ đó. Làm Thánh chủ của các ngươi, chỉ e là chưa tới ba trăm năm đã hóa thành một bộ bạch cốt! Ta chết cũng chẳng sao, sẽ có rất nhiều người đau lòng đấy!

- Đều là nữ nhân sao?

An Linh Nhi khẽ hỏi, ngữ khí chua xót.

- Khụ…Chỉ có một vài người thôi.

Dương Khai ngượng ngùng.

- Được rồi. Nếu người đã bài xích như vậy thì ta không nói. Đợi đến khi chúng ta đến nơi an toàn, ngươi tự rời đi đi, chắc đại trưởng lão cũng không làm khó ngươi quá đâu.

An Linh Nhi mím đôi môi đỏ mọng.

- Ừ.

Dương Khai khẽ gật đầu, không giảm tốc độ, cứ chạy thẳng một mạch về phía trước.

Lúc hai người nói chuyện, đối diện có tới mấy đạo thần thức tới thăm dò cảm ứng. Chỉ trong chốc lát này, những thần thức này đều lộ ra sự vui mừng và hưng phấn, rõ ràng đã nhận ra khí tức sinh mệnh của An Linh Nhi.

Một lát sau, mấy đạo cầu vồng đập vào mắt Dương Khai. Xa xa, có người hô gọi:

- Lai giả có phải Thánh nữ điện hạ?

- Đại trưởng lão!

An Linh Nhi vội đáp.

- Quả đúng là Thánh nữ điện hạ!

Tốc độ của những đạo cầu vồng lại nhanh hơn một phần, chớp mắt cái đã đến trước mặt Dương Khai và An Linh Nhi.

Bốn vị Nhập Thánh Cảnh!

Người dẫn đầu hẳn là đại trưởng lão Từ Hối mà An Linh Nhi nhắc tới, tu vi Nhập Thánh lưỡng tầng cảnh, không hề thua kém Nam Thánh cô. Một thân y sam màu xám, hai mắt lấp lóe tinh quang, thần tình bất nộ tự uy.

Phía sau lão là ba vị Nhập Thánh Cảnh khác, hẳn đều là cường giả của Cửu Thiên Thánh Địa.

Đội hình cường hoành như vậy, có thể thấy sự hùng hậu bên trong của Cửu Thiên Thánh Địa. Nếu lão Thánh chủ và Nam Thánh cô không chết thì Thánh địa này vẫn còn có thêm hai vị cường giả đỉnh cao.

Thế lực cường đại như Thiên Tiêu Tông chẳng qua cũng chỉ có hai vị Nhập Thánh Cảnh mà thôi. Sở Lăng Tiêu và một vị sư thúc tổ mà Dương Khai chưa từng gặp mặt.

So với Cửu Thiên Thánh Địa thì rõ ràng Thiên Tiêu Tông có chút bạc nhược.

Có nội tình như vậy, Cửu Thiên Thánh Địa cũng được coi là thế lực khuất nhất chỉ của cả đại lục. Nhưng sau khi lão Thánh chủ và Nam Thánh cô ra đi cùng một lúc, Cửu Thiên Thánh Địa hẳn là sẽ suy thoái đi không ít.

- Lão Thánh chủ trên trời linh thiêng phù hộ, Thánh nữ điện hạ quả đúng là bình yên vô sự!

Từ Hối vội vàng ôm quyền hành lễ, nơi chân mày hiện ra thần sắc mang nặng trọng trách. Ba vị cường giả khác đều có thái độ này, có thể thấy bọn họ đều rất lo lắng cho an nguy của An Linh Nhi. Sau khi nhìn thấy An Linh Nhi thì đều vội vàng hỏi han.

An Linh Nhi liên tục xua tay, ra hiệu mình vô sự.

Nói xong, đôi mắt như chim ưng của đại trưởng lão Từ Hội bỗng nhiên ngưng thị nhìn Dương Khai, trên khuôn mặt hiện ra một tia thần sắc tán dương, khẽ gật đầu nói:

- Vị này hẳn là Thánh chủ tương lai phải không?

Sắc mặt Dương Khai hơi thay đổi, không kìm được chau mày lại. Lần đầu tiên gặp mình, lão già này đã nói ra những lời như vậy khiến Dương Khai không biết làm thế nào.

An Linh Nhi cũng giật mình, vội lắc đầu nói:

- Không phải, đại trưởng lão ngươi nhầm rồi…

- Ha ha. Thánh nữ điện hạ không cần giấu ta. Chuyện các người gặp phải ở quần đảo hải ngoại, ta đã được biết từ chỗ Tiền Ninh!

Từ Hối không ngừng gật đầu, trong đôi mắt lộ ra thần sắc hài lòng:

- Tuổi trẻ tài cao, không ngờ có thể một lần lãnh ngộ ba chiêu Cửu Thiên Thần Kỹ. Đây là chuyện mà những Thánh chủ trước kia chưa ai làm được.

Dương Khai thầm kinh ngạc, nhưng vẻ mặt vẫn thản nhiên, không chút quan tâm, cũng không có ý muốn lên tiếng.

Ngược lại, An Linh Nhi sững sờ, kinh ngạc nói:

- Tiền thúc chưa chết?

Ở quần đảo hải ngoại, để kéo dài thời gian cho Dương Khai và An Linh Nhi thoát thân, Tiền Ninh và mấy vị cao thủ khác của Cửu Thiên Thánh Địa đã tấn công Nam Thánh cô bằng cách tự sát. Dương Khai tận mắt nhìn thấy y bị Nam Thánh cô đánh cho thi cốt không còn, chắc chắn không thể sống sót.

Từ Hối buồn bã lắc đầu:

- Chết rồi, trong đội ngũ xuất tuần của người, ngoài người ra thì đều đã chết. Nhưng trước khi chết, Tiền Ninh đã để lại tức niệm, chính vì vậy mà ta mới có thể biết được ngươi đã tìm thấy Thánh chủ tương lai! Cũng vì đuổi theo tung tích của Nam Thánh cô nên hôm nay bọn ta mới có thể tìm thấy người!

Điều này về cơ bản là giống với suy đoán của Dương Khai. Nhưng cứ nghĩ đến Tiền Ninh là Dương Khai lại giận đến ngứa răng. Lão già này chết thì chết đi, trước khi chết còn gây phiền phức cho mình, thật là chết cũng không tiếc!

An Linh Nhi lặng lẽ liếc nhìn Dương Khai, vẻ mặt bây giờ của hắn không phải là rất tốt, trong lòng khẽ run lên, cũng không biết phải làm sao cho đúng.

- Nơi đây không nên ở lại lâu. Tốt nhất là chúng ta mau chóng rời đi!

Từ Hối giương mắt nhìn ra trăm dặm, vội nói.

Mọi người đều gật đầu.

Dương Khai chau mày:

- Nam Thánh cô kia… bỏ mặc sao?

Từ Hối lúng túng cười:

- Nói ra sợ ngươi cười. Ta e không phải là đối thủ của Thánh cô, cho nên muốn quản cũng không có cách!

- Vậy sau này không phải bà ta cứ truy sát ta và An Linh Nhi?

Thần sắc Dương Khai hơi có vẻ không vui.

- Về tới Thánh địa là không sao rồi. Chỉ cần về tới Thánh địa, Thánh cô sẽ không đuổi theo nữa.

Một vị cường giả Nhập Thánh Cảnh khác vội đáp.

- Cho nên chúng ta phải nhanh chóng quay về Thánh địa!

Lúc Từ Hối nói, cẩn thận nhìn Dương Khai, bộ dạng cơ hồ rất tôn trọng hắn

Thái độ của đối phương không tệ, tuy trong lòng Dương Khai không vui, cũng không muốn có quan hệ gì với Cửu Thiên Thánh Địa, nhưng vì kế hoạch hôm nay, cũng đành đi theo họ.

Dương Khai quyết định quan sát bọn họ trước, nếu trên đường bọn họ hơi có chút biểu hiện không tốt, hắn lập tức rời đi, sau này khi chưa trưởng thành thì tuyệt đối sẽ không xuất hiện trước mặt Cửu Thiên Thánh Địa.

Nhưng hôm nay Từ Hối đã biết tin mình đã học Cửu Thiên Thần Kỹ, e là sẽ không dễ dàng thoát khỏi lão. Điều này khiến Dương Khai đau đầu.

Được sự đáp ứng của hắn, thần sắc Từ Hối mới nhẹ nhõm, dùng chân nguyên bao bọc lấy Dương Khai và An Linh Nhi chạy xa.

Không lâu sau, đoàn người liền rời khỏi Ma cương.

Thần niệm thuộc về Nam Thánh cô vẫn luôn tỏa định trên người Dương Khai và An Linh Nhi cũng vì khoảng cách mà bị chặt đứt.

Mãi đến lúc này, Dương Khai mới thở phào nhẹ nhõm.

Trên đường phi trì, Từ Hối nhìn có vẻ chăm chú, nhưng thực ra là cũng đang âm thầm quan sát, trong lòng cứ thấy ngạc nhiên.

Hiện tại, hình như An Linh Nhi rất để ý đến hắn, đó không phải là sự để ý của Thánh nữ đối với Thánh chủ tương lai. Chốc chốc lại quan sát nét mặt, hễ Dương Khai lộ vẻ ngưng trọng là An Linh Nhi lại run sợ, nhịp tim cũng trở nên dồn dập.

Thánh chủ tương lại này…. Thật khó lường đây!

An Linh Nhi là ai, Từ Hối rõ hơn ai hết. Thánh nữ được Thánh địa bồi dưỡng, ai mà chẳng kiêu ngạo? Thánh chủ tương lai này lại có thể khiến Thánh nữ điện hạ ngoan ngoãn như vậy trong một thời gian ngắn, đủ để thấy ma lực và thủ đoạn của hắn.

Advertisement
';
Advertisement