"Cái gì?"
Diệp Bắc Minh ngây người.
Chủ nhân trước kia của tháp Càn Khôn Trấn Ngục chính là Long Đế?
Đúng là quá bất ngờ!
Hư ảnh của Long Đế lắc đầu: "Cậu không cần khiếp sợ, cũng không có gì bất ngờ cả!"
Ông ta còn tưởng rằng Diệp Bắc Minh khiếp sợ bởi vì sự xuất hiện của ông ta.
Trên thực tế.
Diệp Bắc Minh khiếp sợ bởi vì Long Đế là chủ nhân trước kia của tháp Càn Khôn Trấn Ngục!
Đương nhiên.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục và Diệp Bắc Minh trao đổi suy nghĩ, Long Đế không nghe được đối thoại của bọn họ.
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Ông...”
Anh đang định nói chuyện.
Lại bị Long Đế ngắt lời: "Diệp Bắc Minh, tôi biết cậu có rất nhiều câu hỏi, nhưng tôi không có nhiều thời gian lắm”.
"Tôi cũng không có thời gian để trả lời câu hỏi của cậu, bây giờ cậu hãy nghe tôi nói!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày lại, nhưng vẫn gật đầu: "Được rồi, ông nói đi”.
Long Đế gật đầu: "Đầu tiên, tôi không có ác ý gì với cậu cả”.
"Tôi có thể xuất hiện đều dựa vào việc cậu tu luyện Long Đế Quyết!"
"Là sau khi cậu tu luyện Long Đế Quyết, hấp thu rất nhiều máu tươi mới khiến một ít hồn phách của tôi hiện lên”.
"Nhưng tôi cũng chỉ có thể xuất hiện lúc này thôi, dù sao việc để tàn hồn buông xuống tiêu tốn rất nhiều!"
"Tàn hồn của tôi đã sắp không chống đỡ được rồi!"
Sắc mặt Diệp Bắc Minh hơi trầm xuống: "Cho nên, lúc trước có vài lần tôi suýt nữa mất khống chế”.
"Là bởi vì ông?"
Long Đế trầm mặc.
Một lát sau ông ta mới mở miệng: "Không sai, đó là một ít tàn hồn của ta chuẩn bị tranh đoạt quyền khống chế cơ thể này!"
"Nói một cách khác là tôi định đoạt xá cậu!"
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!