Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

Ầm!

 

Sau đó một ấn ký quả đấm từ trên trời giáng xuống, đập về phía kiếm khí của Diệp Bắc Minh.

 

Trong nháy mắt tan rã!

 

Giọng nói tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền tới: “Nhóc con, cảnh giới Tiên Thiên!”

 

“Trong Lưu Ly Tông có võ giả cảnh giới Tiên Thiên trấn giữ!”

 

Soạt!

 

Diêp Bắc Minh quay đầu, nhìn sâu về phía Lưu Ly Tông.

 

Soạt!

 

Một khắc sau.

 

Đám người của Lưu Ly Tông không nhịn được quay đầu, khiếp sợ nhìn về phía cấm địa của Lưu Ly Tông.

 

“Là lão tổ!”

 

“Lão tổ bế quan đi ra?”

Đám người tông chủ Lưu Ly Tông hết sức vui mừng: “Lão tổ, xin hãy ra tay trấn áp người này!”

 

Điều khiến người ta bất ngờ đó là giọng nói của lão tổ truyền tới: “Giao hôn thê của người này ra, để hắn rời đi!”

 

“Cái gì?”

 

Đám người tông chủ Lưu Ly Tông trợn tròn mắt.

 

Bà lão ngây người, sau đó gầm hét lên: “Lão tổ, sao người có thể…”

 

Giọng nói lão tổ Lưu Ly Tông truyền tới: “Bắt đầu từ bây giờ, đuổi trưởng lão Từ của Thần Nữ Phong ra khỏi Lưu Ly Tông!”

 

“Còn Chu Nhược Giai, anh bạn Diệp có thể mang đi!”

 

“Anh bạn Diệp có thể nể mặt tôi, đừng giết hại những người khác của Lưu Ly Tông nữa?”

 

Đám người Lưu Ly Tông ngơ ngác!

 

Lão tổ lại… nhận thua?

 

Mặc dù không trực tiếp nhận thua!

 

Nhưng ý tứ của lời này chính là nhận thua!!!

 

Diệp Bắc Minh có chút bất ngờ, nhưng vẫn gật đầu: “Được”.

 

Sắc mặt bà lão từ xanh mét hóa trắng bệch, gào thét về phía cấm địa của Lưu Ly Tông: “Lão gia, ông nói gì vậy?”

 

“Đuổi tôi ra khỏi Lưu Ly Tông!!!”

 

“Sao ông có thể làm như vậy? Bà đây cống hiến ít hơn ai có mặt ở đây?!!!”

 

Xung quanh im lặng như tờ!

 

Không ai trả lời bà lão.

 

Lúc này.

 

Giọng Diệp Bắc Minh lạnh băng truyền tới: “Nhược Giai đâu?”

 

Anh đã bảo tháp Càn Khôn Trấn Ngục dùng Vạn Lí Truy Tung tìm kiếm từ trước.

 

Lúc này Chu Nhược Giai không ở Lưu Ly Tông!

 

Bà lão điên cuồng cười lớn: “Ha ha, nhóc con, dù bà đây có chết!”

 

“Cũng sẽ không nói cho mày đâu, mày muốn biết tung tích của Nhược Giai?”

 

“Kiếp sau đi! Dù gì bà đây cũng đã bị phế, sống chẳng còn ý nghĩa gì nữa!”

“Mày giết tao đi!”

 

Diệp Bắc Minh cười lạnh: “Ha ha, muốn chết hả, không đơn giản vậy đâu!”

 

Vù!

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement