Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

 Một lát sau.  

 

Ông ta giơ tay, lấy một bức tranh từ từ mở ra!  

 

Ngắm người phụ nữ trong tranh: “Mẹ con hai người, thực sự quá giống nhau!”  

 

“Đều vô cùng cuồng ngạo!”  

 

“Không hổ là huyết mạch của hoàng tộc ta!”  

 

“Sự việc năm đó, là trẫm có lỗi với nhà họ Diệp các người!”  

 

“Bây giờ phải bù đắp thật tốt!”  

 

Hoàng đế Đại Chu bình tĩnh lại, trầm mặc hồi lâu.  

 

Mới âm u nhả ra một câu: “Ầy, Bắc Minh, bất luận cậu muốn cái gì, trẫm đều cho cậu!”  

 

“Kể cả… là thiên hạ của trẫm!”  

 

…  

 

Ba ngày sau.  

 

Diệp Bắc Minh từ mật thất đi ra.  

 

Đám người Lăng Thi Âm, Ngô Khinh Diên, Vạn Lăng Phong sớm đã cung kính canh gác ở đây.  

 

Bọn họ tỏ vẻ kích động!  

 

Nhìn thấy Diệp Bắc Minh đi ra, mọi người đều tiến lên: “Chủ nhân, cậu xuất quan rồi!”  

 

Diệp Bắc Minh trực tiếp hỏi: “Đan dược đã bán đấu giá hết rồi chứ?”  

 

Ngô Khinh Diên kính sợ nhìn Diệp Bắc Minh: “Đều bán đấu giá hết rồi!”  

 

“Đan dược thần phẩm và đan dược thánh phẩm, tổng cộng đã bán được ba trăm triệu khối nguyên!”  

 

Cô ta cược thắng rồi!  

 

Sau lần này.  

 

Địa vị của thương hội nhà họ Ngô, có thể sánh được với thế lực hạng hai của Côn Luân Hư!  

 

Diệp Bắc Minh khẽ gật đầu: “Các thế lực khác hẹn đưa nguyên đến, đã đưa đến chưa?”  

 

Lăng Thi Âm cau này: “Cậu chủ, gần như tất cả các thế lực đều đưa đến”.  

 

“Duy chỉ có nhà họ Dịch tổ địa không thực hiện cam kết!”  

“Ồ?”  

 

Diệp Bắc Minh cười lạnh lùng một tiếng: “Một trăm năm mươi triệu khối nguyên của nhà họ Dịch, không đưa đến một khối nào ư?”  

 

Lăng Thi Âm sầm mặt: “Một khối cũng không có!”  

 

“Thậm chí, không có ai cho chúng ta một lời giải thích!”  

 

Trong đôi mắt Diệp Bắc Minh bắn ra ánh lạnh lùng: “Ha ha, trước nay chưa từng có ai có thể ăn quỵt được của tôi!”  

…  

Nhà họ Dịch ở tổ địa.  

Các vị khách mời nườm nượp đến chúc mừng không ngớt.  

Advertisement
';
Advertisement