"Cái gì?"
Ba người đồng loạt biến sắc, nhìn về phía thi thể Lâm Thương Hải.
Con ngươi Kỷ Cuồng hừng hực, trong ánh mắt khát máu lại mang chút tà ác: "Không ngờ địa bàn Côn Luân còn có cô gái xinh đẹp như này?"
"Con trai độc nhất của lão phu bị Diệp Bắc Minh giết, các cô giúp lão phu sinh thêm mấy đứa nữa đi!"
Sức mạnh của Kỷ Cuồng bùng nổ, bước lên một bước!
Ầm!
Trong nháy mắt xuất hiện trước mặt ba người, đấm ra một quyền!
"Thánh Cảnh, các chị em, cùng nhau!"
Khương Tử Cơ quát lên.
"Dạ, Ngũ sư tỷ!"
Liễu Như Khanh và Đạm Đài Yêu Yêu đồng thời lên tiếng.
Ba người cùng nhau ra tay, thế mà chặn lại công kích của Kỷ Cuồng!
Kỷ Cuồng hơi kinh ngạc: "Võ kỹ kết hợp? Sư phụ của các cô là ai?"
"Sư phụ của chúng tao mà mày cũng xứng biết?", Liễu Như Khanh lắc đầu.
Gương mặt xinh đẹp của Khương Tử Cơ lạnh lùng: "Đừng nói nhảm với lão ta, giết!"
Bóng dáng ba người sắc bén, tĩnh như thiếu nữ, động như thỏ chạy.
Suốt mấy chục hiệp, ba người vẫn vững vàng ngăn chặn Kỷ Cuồng!
Phù!
Trường kiếm trong tay Liễu Như Khanh hạ xuống, chém về phía cổ Kỷ Cuồng!
Kỷ Cuồng nhanh chóng lùi lại nhưng vẫn bị cứa một nhát, máu tươi đầm đìa khuôn mặt.
Một vị lão giả của Huyết Vân Tông mỉm cười: "Kỷ Cuồng, có muốn chúng tôi ra tay giúp đỡ không?"
"Đối phó với ba cô gái đẹp như tiên nữ mà cũng không giải quyết được?"
"Rốt cuộc cậu có được không đấy?"
Kỷ Cuồng bị chọc giận!
Lão ta quát lên: "Khung lão quái, mẹ nó ông câm miệng cho tôi!"
"Ha ha ha ha!"
Mọi người Huyết Vân Tông cười to, tràn ngập vui sướng!
Mặt mũi Kỷ Cuồng tràn đầy máu tươi, vô cùng dữ tợn: "Kỹ nữ, lão phu muốn làm cô biết, cái gì gọi là sống không bằng chết!"
Một giây sau.
Huyết khí ầm ầm bùng nổ!
Kỷ Cuồng như nổi điên, lao thẳng về phía Liễu Như Khanh!