Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

 Phụt!  

 

Tôn Thiến phun ra một ngụm máu tươi, chậm rãi mở mắt ra: "Cuối cùng… cuối cùng cũng tạm thời khống chế được bà ta rồi!"  

 

Hạ Nhược Tuyết có chút bận tâm: "Nếu cứ tiếp tục như vậy nữa, thần nữ Túc Hoàng sẽ thật sự chiếm cứ cơ thể đứa bé trong bụng của cậu mất!"  

 

Phần bụng của Tôn Thiến có chút nhô ra.  

 

Hiển nhiên là đã mang thai mấy tháng!  

 

Thân thể mềm mại của Tôn Thiến đang run rẩy: "Không có cách nào cả, chỉ có thể tạm thời áp chế".  

 

"Để đứa bé ra đời muộn một chút, trước khi đứa bé ra đời nhất định phải khống chế được thần nữ Túc Hoàng!"  

 

"Nếu không một khi bà ta ra đời cùng với con của tớ, sẽ có thể hoàn toàn chiếm cứ cơ thể của con tớ!"  

 

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Chu Nhược Dư là vẻ nghiêm túc: "Đây là đứa con của chị và Bắc Minh, bọn em không thể để nó xảy ra chuyện được!"  

 

"Nhược Tuyết, chúng ta hãy nghĩ biện pháp đi!"  

 

"Cho dù như thế nào, nhất định không thể để thần nữ Túc Hoàng chiếm cứ thân thể của đứa bé!"  

 

Hạ Nhược Tuyết gật đầu: "Được!"  

 

...  

 

Sau khi rời khỏi gia tộc cuối cùng, trên bầu trời toàn bộ Long Đô Đại Chu chỉ còn lại gió tanh mưa máu.  

 

Thần chết giáng lâm, phong vân biến ảo!  

 

"Hai mươi mốt gia tộc ở Long Đô đã hoàn toàn bị hủy diệt!"  

 

"Bây giờ chỉ còn lại..."  

 

"Nhà họ Đào ở Tích Xuyên!"  

 

"Nhà họ Hoàng ở Long Hà!"  

 

"Nhà họ Bao ở Thanh Điền Châu!"  

Diệp Bắc Minh không hề dừng lại, trực tiếp rời khỏi Long Đô, đi về hướng nhà họ Hoàng ở Long Hà gần nhất.  

 

Vừa rời khỏi Long Đô Đại Chu năm mươi dặm, Diệp Bắc Minh đã cảm giác được một sự nguy hiểm!  

 

Xoẹt!  

 

Một luồng ánh sáng màu đen lao vút qua, gần như xé rách không khí.  

 

Diệp Bắc Minh nhanh chóng trốn tránh, một thanh trường thương màu đen đánh tới, gần như lao qua sát cơ thể anh.  

 

Ầm!  

 

Trường thương đâm vào mặt đất, nổ tung một tiếng ầm vang, tạo ra một cái hố kinh khủng.  

Advertisement
';
Advertisement