Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

 Khuôn mặt Tô Tuyết Hồng biến sắc!  

 

Gia tộc lớn kiêng kỵ nhất chính là đấu đá nội bộ.  

 

Nếu lão tổ biết cô ta khiến Tô Thanh Ca thành phế nhân, nhất định sẽ không tha cho cô ta!  

 

Liền sau đó.  

 

Tô Tuyết Hồng lật mặt như lật sách, sải bước lên trước đỡ Tiểu Mai đứng lên: “Tiểu Mai à, tôi đùa với cô đấy”.  

 

Tiểu Mai cười thú vị: “Nhị tiểu thư, tôi cũng đùa với cô thôi”.  

 

Nụ cười của Tô Tuyết Hồng cứng đờ: “Nói đi, rốt cuộc cô muốn gì?”  

 

Tiểu Mai bình tĩnh lên tiếng: “Lệnh truy nã của nhà họ Ô treo thưởng mười tỷ khối nguyên để bắt Diệp Phong! Đương nhiên nhà họ Ô không biết kẻ cầm liềm chính là Diệp Phong!”  

 

“Chỉ cần nhị tiểu thư thông báo cho nhà họ Ô, chắc chắn có thể có được mười tỷ khối nguyên!”  

 

“Con người tôi không hề tham lam, tôi cần một tỷ khối nguyên!”  

 

Tô Tuyết Hồng nhìn Tiểu Mai, sâu trong đôi mắt lóe lên sát ý không dễ phát giác: “Cô đúng là không hề tham lam, một tỷ, không nhiều!”  

 

“Có điều, sau khi nhà họ Ô phát lệnh truy nã, chắc chắn Diệp Phong sẽ trốn đi!”  

 

“Cho dù tôi đi thông báo cho nhà họ Ô, cũng không bắt được Diệp Phong đó!”  

 

Tiểu Mai khẽ lắc đầu: “Việc này không phiền nhị tiểu thứ bận tâm”.  

 

“Giữa Tô Thanh Ca và Diệp Phong có giao ước, vừa hay tôi đã nghe được”.  

 

“Diệp Phong sẽ ra tay giúp Tô Thanh Ca vô điều kiện ba lần, giữa bọn họ liên lạc bằng một miếng ngọc!”  

 

“Chỉ cần cô nói cho nhà họ Ô chuyện này, còn lo Diệp Phong không lộ mặt sao?”  

 

…  

 

Diệp Bắc Minh vừa về đến Thanh Huyền Tông, một đám người đi đến.  

 

Một cô gái trong đó kinh ngạc: “Cậu Diệp, sao cậu lại ở đây?”  

 

Diệp Bắc Minh dừng bước chân: “Tôi là đệ tử của Thanh Huyền Tông, cô Tiêu, cô cũng gia nhập Thanh Huyền Tông ư?”  

 

Cô gái trước mặt không phải ai khác.  

Chính là Tiêu Dung Phi!  

 

Tiêu Dung Phi cười xinh đẹp: “Tổ tiên nhà họ Tiêu và Thanh Huyền Tông có chút quan hệ, đã cho nhà họ Tiêu mấy suất đệ tử”.  

 

“Bố và mẹ cảm thấy thiên phú của tôi không tệ, cho nên cho tôi cơ hội này”.  

 

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Thì ra là vậy, tôi còn có việc, đi trước đây”.  

 

“Được!”  

 

Tiêu Dung Phi khẽ gật đầu.  

 

Diệp Bắc Minh vừa mới đi, một đám đệ tử bên cạnh không nhịn được hỏi: “Tiêu sư muội, cô quen biết Diệp cuồng nhân này ư?”   

Advertisement
';
Advertisement