Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

 Lấy mặt nạ đeo lên.  

 

Liền sau đó.  

 

Áo choàng màu đen xuất hiện, bao bọc anh trong bóng tối!  

 

Anh giơ tay, một thanh liêm đao màu đen nằm trong lòng bàn tay!  

 

“Con…”  

 

Đôi mắt Lãnh Nguyệt như trố ra!  

 

Diệp Bắc Minh trước mặt, đúng là giống y hệt với bức chân dung trên lệnh truy nã của nhà họ Ô!  

 

Minh Nhi… đúng là kẻ cầm liềm?  

 

Làm sao có thể!  

 

Thực lực của Minh Nhi đã có thể giết được Thánh Chủ?  

 

Lúc này, trong lòng Lãnh Nguyệt dấy lên làn sóng kinh hãi!  

 

“Dì Nguyệt, dì tin rồi chứ?”  

 

Giọng của Diệp Bắc Minh vang lên.  

 

Lãnh Nguyệt ớn lạnh, hoàn hồn lại từ chấn hãi: “Con… Minh Nhi, con…”  

 

Bà ta đã quên mất phải nói thế nào.  

 

Chấn kinh một hồi lâu mới hỏi ra một câu: “Rốt cuộc con muốn làm gì?”  

 

Diệp Bắc Minh cất giọng lạnh như băng: “Tiêu diệt nhà họ Ô!”  

 

Lãnh Nguyệt hoàn toàn ngẩn người.  

 

Bà ta phát hiện, trước đây Diệp Bắc Minh nói muốn tiêu diệt nhà họ Ô không phải là nói đùa, mà là nghiêm túc.  

 

Sau khi chấn hãi một lúc, Lãnh Nguyệt phản ứng lại: “Minh Nhi, cho dù con có sức mạnh giết Thánh Chủ, nhưng xin con tin dì, đừng tùy tiện chọc vào nhà họ Ô!”  

 

“Hơn nữa, tuyệt đối đừng kích động nhất thời, giết vào nhà họ Ô!”  

 

Diệp Bắc Minh cau mày.  

 

Anh đang có ý này đấy!  

Nếu nhà họ Ô chỉ có ba võ giả cấp Thánh Chủ, đúng là anh muốn trực tiếp giết vào nhà họ Ô!  

 

“Dì Nguyệt, dì nói vậy có ý gì?”  

 

Lãnh Nguyệt lắc đầu: “Nhà họ Ô không đơn giản như con tưởng tượng đâu”.  

 

“Với thực lực hiện nay của con, nếu một mình giết nhà họ Ô thì cũng chết chắc!”  

 

“Nói với con một chuyện, nhà họ Ô chỉ thiếu chút nữa là trở thành gia tộc thượng cổ…”  

 

Lần này đến lượt Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Cái gì?”  

 

Lãnh Nguyệt cũng nghĩ vậy lên tiếng: “Nếu không phải lão tổ khủng bố đó đã chết, thì bây giờ nhà họ Ô đã là một trong gia tộc thượng cổ rồi”.  

Advertisement
';
Advertisement