“Được!”
Diệp Bắc Minh gật đầu, anh đi đến bên cạnh bia đá.
Trừ hai hàng chữ kia ra thì không còn chút manh mối nào.
Diệp Bắc Minh ngờ vực: “Mẹ, rốt cuộc là mẹ có ý gì?”
“Một cái bia đá mà thôi, sao lại là cửu thiên thập địa truyền thừa bậc nhất từ xưa đến nay chứ?”
Vây quanh bia đá đi một vòng, vẫn không có bất cứ manh mối gì: “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, ông có nhìn ra cách thức nào không vậy?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Mẹ cậu là một người phụ nữ kỳ quặc, bổn tháp tạm thời chưa phát hiện được đầu mối gì”.
“Chẳng lẽ là mẹ tôi nói đùa?”
Diệp Bắc Minh nhướng mày một cái!
Suy nghĩ đó nhanh chóng bị anh bác bỏ: “Không đúng, cho dù là trò đùa, cũng đâu cần phải để lại một tấm bia đá như vậy ở bên trong tháp Phù Đồ!”
“Chờ một chút…”
Đột nhiên, dường như Diệp Bắc Minh vừa nghĩ đến thứ gì.
Đưa một tay ra, đặt lên trên tấm bia đá!
Rầm!
Giây tiếp theo, bia đá bắt đầu rung động kịch liệt.
Đồng thời trở nên trong suốt từng chút một, cứ như là một khối thủy tinh to lớn vậy.
Sâu bên trong bia đá, mà vùng chữ viết thật lớn xuất hiện ngay trước mắt!
Xiêu xiêu vẹo vẹo, căn bản không phải là chữ của con người!
Nhưng mà.
Diệp Bắc Minh hệt như là sinh ra đã biết loại chữ viết này vậy, anh theo bản năng đọc lên: “Thiên Ma Cửu Biến?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói với giọng khiếp sợ: “Nhóc con, cậu nói gì cơ? Thiên Ma Cửu Biến!”
“Cậu nói đây là Thiên Ma Cửu Biến?”
Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Tôi cũng không biết, tôi chưa từng gặp qua kiểu chữ này”.
“Thế nhưng tôi lại có thể đọc hiểu ý nghĩa của nó, mấy chữ trước mặt kia chính là “Thiên Ma Cửu Biến”!”
“Chẳng lẽ đây là một loại công pháp võ đạo?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không dám tin: “Má ơi. cậu thật sự là may mắn ngút trời!”
“Thiên Ma Cửu Biến có nguồn gốc từ Thiên Ma tộc ở thượng cổ, đây chính là công pháp ma đạo!”
“Chẳng những tốc độ tu luyện kinh khủng, hơn nữa còn bá đạo cực kì!”
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!