Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

 Đỗ Kiêu trầm giọng hỏi.  

 

Tôn Kiếm Khung nuốt nước miếng: "Đúng vậy".  

 

Đỗ Kiêu không dám chậm trễ thêm một phút giây nào: "Đi mau!"  

 

Nhà họ Đỗ vừa rời khỏi đây thì người của gia tộc Đạm Đài vừa kịp chạy tới.  

 

Dò hỏi Tôn Kiếm Khung mấy câu như thường lệ, sau khi nghe nói người của nhà họ Đỗ đã tiến vào Trụy Long cốc.  

 

Ai nấy cũng biến sắc: "Nhanh lên, đừng để bọn nhà họ Đỗ nhanh chân giành trước!"  

 

Kế đó.  

 

Một đám lão già của nhà họ Dạ chạy tới hiện trường, thấy huyết long trên bầu trời Trụy Long cốc, con ngươi họ đều co rút lại.  

 

Bọn họ ba chân bốn cẳng lao vào cốc.  

 

Một giây sau đó.  

 

Chu Cửu U của nhà họ Chu đích thân dẫn người chạy đến hiện trường, tiến vào Trụy Long cốc.  

 

Người của nhà họ Ngạo và nhà họ Lăng cũng đã xuất hiện, vẻ lạnh lùng vốn hiện hữu trên mặt họ nay đã biến mất tăm.  

 

Không lâu sau.  

 

Người của nhà họ Chu cũng đã tới.  

 

Chu Lạc Ly vừa nhìn thấy thân hình giữa không trung thì ngay lập tức thét lên: "Là tiểu sư đệ!"  

 

Người phụ nữ theo nhà họ Chu đến đây kích động đến mức cả người run rẩy: "Đúng là long hồn thật rồi, nhìn vào hơi thở của long hồn này, nó ít nhất cũng được một trăm ngàn năm rồi!"  

 

"Dung Nhi, cơ hội của con đến rồi!"  

 

Dư Thục Nhàn hào hứng tới nỗi lồng ngực cũng run run.  

 

"Nào, mau vào đây với mẹ!"  

 

Thanh niên kế bên mặt đỏ tía tai: "Vâng, thưa mẹ!"  

 

Vụt! Vụt!  

 

Hai bóng người kế bên chợt lóe lên rồi biến mất, không thèm ngó ngàng gì đến các thành viên trong nhà họ Chu.  

 

"Lão tổ, hai mẹ con này thật là quá đáng!"  

 

"Thái độ gì thế? Có Đại Lục Thượng Cổ làm chỗ dựa thì hay lắm à?"  

 

"Đúng đấy, chẳng biết bọn họ xem nhà họ Chu chúng ta ra gì nữa!"  

 

Một số người trong nhà họ Chu tỏ ra giận dữ.  

 

Chu Đỉnh Phong khẽ lắc đầu: "Thôi, chúng ta cũng vào đi".  

 

Một giọng nói đầy bất ngờ xen lẫn vui mừng vang lên từ đằng sau Chu Lạc Ly: "Tứ sư tỷ, đúng là chị thật này!"  

 

Cô ấy quay đầu lại.  

 

Hóa ra là người của Thanh Huyền Tông đang khoan thai đi tới.  

 

"Tiểu Thập, Tiểu Cửu, Tiểu Bát, Tiểu Thất, Tiểu Ngũ, sao các em lại đến đây!"  

 

Chu Lạc Ly hết sức kích động.  

 

Cô ấy tiến lên một bước, đi đến bên cạnh mọi người.  

 

Liễu Như Khanh nắm lấy bàn tay của Chu Lạc Ly: "Tứ sư tỷ, lâu rồi không gặp!  

 

"Tứ sư tỷ!"  

"Thật tốt quá, chị cũng ở đây!"  

 

Hoàng hậu Hồng Đào, Lục Tuyết Kỳ, Vương Như Yên và Khương Tử Cơ vây quanh Chu Lạc Ly.  

 

Mãi đến lúc này các tỷ muội mới có dịp gặp nhau nên họ vui mừng khôn xiết.  

 

"Tứ sư tỷ, bọn em nghe nói tiểu sư đệ đang ở Trụy Long cốc nên mới đến đây".  

 

"Sao tứ sư tỷ cũng ở đây thế ạ?"  

 

Chu Lạc Ly khẽ mỉm cười: "Chị đi cùng gia tộc đến đây".  

 

Sau đó cô ấy nhìn về phía nơi người của nhà họ Chu đang đứng.  

Advertisement
';
Advertisement