Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

 

 "Lão phu biết cô không sợ chết, mấy người sư tỷ các cô đã chuẩn bị xong cho việc hiến tế!"  

 

"Lúc nào cũng có thể hi sinh vì Đại Lục Chân Võ, có điều thế mà các cô lại sinh ra tình cảm với Diệp Bắc Minh?"  

 

"Hahahaha!"  

 

Lão già áo xanh cười to: "Cho nên, các cô mới không dám đối mặt với cậu ta? Vẫn luôn lảng tránh cậu ta?"  

 

"Tình yêu nam nữ thật đúng là thứ kỳ quái, có cần lão phu thông báo cho Diệp Bắc Minh rằng cô rất yêu cậu ta?"  

 

"Đừng..."  

  Advertisement

Thân thể Lục Tuyết Kỳ run lên.  

 

"Úi chà chà!"  

 

Lão già áo xanh cười đầy quái dị: "Lão phu dùng biết bao nhiêu thủ đoạn, cô cũng không chịu cầu xin tha thứ".  

 

...  

 

"Để che giấu tình cảm của mình, thế mà cô lại sợ hãi?"  

 

"Hahaha, cô nói đừng? Lão phu nhất định phải nói cho Diệp Bắc Minh!"  

 

Cơ thể Lục Tuyết Kỳ run rẩy, trong lòng nảy sinh sự sợ hãi vô hình: "Cầu xin ông đấy, đừng nói cho tiểu sư đệ..."  

 

Lúc sưu hồn, cô ấy không hề cầu xin tha thứ!  

 

Khi hứng chịu cực hình, cô cũng chẳng thèm cầu xin!  

 

Lúc gân tay gân chân bị đánh gãy, cô không hề mở miệng xin tha!  

 

Khi đan điền bị phế, cô vẫn không van xin!  

 

Chỉ có lúc lão già mặc áo xanh muốn nói cho tiểu sư đệ, cô ấy yêu tiểu sư đệ...  

 

Lục Tuyết Kỳ luống cuống!  

 

Lão già áo xanh kỳ quái: "Vì sao chứ?"  

 

Lục Tuyết Kỳ cắn môi đỏ!  

 

Lão già mặc áo xanh khẽ dựa vào ghế bành: "Không nói? Vậy lão phu cứ nói cho cậu ta biết đấy".  

 

"Tôi nói!"  

 

Lục Tuyết Kỳ nhắm mắt lại: "Chúng tôi đều là những người chắc chắn phải chết, nếu như tiểu sư đệ biết được chúng tôi thích em ấy!"  

 

"Sau khi chúng tôi chết thì em ấy phải làm sao bây giờ? Nếu số phận của chúng ta đã được định trước, vậy cứ yên tĩnh chết đi".  

 

"Không thể để cho tiểu sư đệ có bất kỳ gánh nặng trong lòng nào!"  

 

Cô ấy cười đầy thảm thiết, đôi mắt ngập tràn nước mắt: "Hơn nữa, tiểu sư đệ đã có hồng nhan tri kỷ".  

 

"Bên cạnh em ấy không thiếu phụ nữ, mấy sư tỷ muội chúng tôi.."  

 

"Yên lặng chết đi là được..."  

 

"Tiểu sư đệ sẽ có con cháu đầy đàn, em ấy sẽ có tương lai rất hạnh phúc!"  

 

"Chờ sau khi chúng tôi chết, hồng nhan tri kỷ sẽ chăm sóc cho tiểu sư đệ thật tốt".  

 

"Một ngày nào đó, em ấy sẽ quên chúng tôi".  

 

Sau khi nói xong, Lục Tuyết Kỳ đã rơi lệ đầy mặt!  

 

Lão già áo xanh im lặng!  

 

Trong lòng chợt thấy hơi bực tức!  

 

Đột nhiên.  

 

Lão ta âm hiểm cười: "Nếu đã vậy, lão phu sẽ nói cho Diệp Bắc Minh tất cả mọi chuyện!"  

"Đừng mà..."  

 

 

Mặc cho Lục Tuyết Kỳ cầu xin như thế nào.  

 

 

Lão già mặc áo xanh cũng làm như không nghe thấy, chậm rãi đứng dậy, đi đến rìa cây cột sắt, cúi đầu nhìn xuống dưới!  

 

 

Các thế lực đỉnh cấp như Thiên Võ Tông, tám gia tộc Thần Huyết lớn, Đế tộc, Kiếm Tông, Quỷ Sát Môn đều đến.  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement