Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

 “Mau, mau bảo anh ta đến gặp tôi!”  

 

“Không đúng, tôi đích thân đi đón anh ta!”  

 

Diệp Bắc Minh ở đại sảnh dược phẩm Thiên Hương đợi một lúc.   

 

Ngụy Yên Nhiên nhanh chóng xuất hiện, đưa anh vào phòng làm việc.  

 

Diệp Bắc Minh vừa ngồi xuống, bên cạnh đã đặt một bọc vải lớn.  

 

Bên trong tỏa ra mùi thuốc bắc.  

 

Ngụy Yên Nhiên không chờ được liền hỏi: “Diệp Bắc Minh, đan Dưỡng Đan thật sự hữu dụng sao?”  

 

“Đương nhiên hữu dụng, tôi đến đây chính là để nói chuyện này với cô”, Diệp Bắc Minh đáp.  

 

“Sáng nay vì đi vội quá, không nói rõ với cô, chắc hẳn khiến công ty cô khó xử rồi”.  

 

“Coi như là lỗi của tôi, xin lỗi”.  

 

Cái gì?  

 

Người này lại nói xin lỗi.  

 

Ngụy Yên Nhiên có chút sửng sốt.  

 

Theo hiểu biết của cô ta, Diệp Bắc Minh thân phận lai lịch hùng mạnh, chắc hẳn là loại người không coi ai ra gì, trời sinh ngạo mạn.  

 

Anh lại nói xin lỗi!  

 

Phản ứng đầu tiên của Ngụy Yên Nhiên là lắc đầu: “Không sao, không sao”.  

 

“Cũng do tôi không làm rõ ràng, công hiệu của đan Dưỡng Nhan thật sự mạnh mẽ như vậy?”  

 

“Có thể khiến phụ nữ khôi phục dung mạo tuổi hai mươi?”  

 

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Dược liệu chắc chắn ổn”.  

 

“Nhưng e rằng phòng thí nghiệm cuả cô tạm thời không thể làm ra thứ đồ này”.  

 

“Bởi vì đan Dưỡng Nhan không phải thuốc mỡ thông thường, mà là đan dược”.  

 

Xoẹt!  

 

Ngụy Yên Nhiên không ngồi nổi nữa, trong nháy mắt đứng dậy.  

 

Mắt đẹp trợn tròn!  

 

Miệng há lớn!  

 

Mặt đầy khiếp sợ: “Anh… anh nói gì?”  

 

“Đan Dương Nhan là đan dược?”  

 

“Anh chắc chứ… ực, ực…”  

 

Ngụy Yên Nhiên nuốt mấy ngụm nước miếng: “… Nó là đan dược?”  

 

Diệp Bắc Minh có chút kỳ quái: “Dù là đan dược, cô làm gì mà phản ứng lớn thế?”  

 

“Ôi trời ơi”, Ngụy Yên Nhiên biết lần này mình nhặt được bảo vật rồi.  

 

Cô ta kích động đến mức ngực phập phồng, miệng thở hổn hển, kích động nói: “Diệp Bắc Minh, anh biết đan dược có ý là gì không?”  

 

“Loại này trình độ trân quý, quả đúng nghịch thiên!”  

 

“Cho dù là đan dược giá trị thấp nhất cũng khó mà mua được!”  

 

Cô ta mất một lúc lâu mới hồi phục tâm trạng.  

 

Vẫn có chút không dám tin!  

 

Diệp Bắc Minh bình tĩnh nói: “Tôi mượn phòng thí nghiệm của cô dùng chút, nhiều nhất là ba ngày, tôi luyện ra đan Dưỡng Nhan cho cô”.  

 

...  

 

Mười lăm phút sau.  

 

Ngụy Yên Nhiên vào bên trong phòng thí nghiệm của dược phẩm Thiên Hương.  

“Bắt đầu từ bây giờ, mọi người dừng tất cả mọi công việc, lập tức rời khỏi phòng thí nghiệm”.  

 

“Trong ba ngày cấm vào trong”, Ngụy Yên Nhiên hạ lệnh.  

 

Nhân viên thí nghiệm có mặt tại đây liền sững sờ.  

Advertisement
';
Advertisement