Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

Lão già chỉ tay vào thành Huyết Linh: “Còn chuyện này là thế nào?”  

 

 

“Lẽ nào ông muốn hại chết chúng tôi à?”  

 

Bên phía thành Huyết Linh, thứ ánh sáng màu máu kinh khủng đã bao phủ toàn bộ tòa thành!  

 

Như thể một bức tường chắn!  

 

Trên tường thành màu đen, vô số người tu võ không kịp thoát thân đang điên cuồng tấn công bức màn chắn!  

 

Ánh sáng đỏ máu đi tới đâu, mọi người đều hóa thành làn sương máu rồi biến mất tới đó!  

 

Thành Huyết Linh hoàn toàn biến thành địa ngục trần gian!  

 

“Chuyện này...”  

 

Mọi người hoảng sợ tái mét mặt!  

 

Nếu như bọn họ không chạy ra ngoài kịp thì chỉ e kết cục cũng sẽ giống như vậy!  

  Advertisement

“Huyết Bách Luyện, Huyết Tộc các ông điên rồi à?”  

 

“Thành Huyết Linh là đại bản doanh của các ông, ít nhất có tới mấy triệu người!”  

 

“Thế mà các ông lại huyết tế toàn bộ thành Huyết Linh? Còn hại chết cả chúng tôi nữa!”  

 

Mấy người lãnh đạo tức giận.  

 

“Tổ tiên Huyết Ma thức tỉnh, toàn bộ Thiên Uyên đều sẽ thành tế phẩm!”  

 

Hai mắt Huyết Bách Luyện đỏ hoe!  

 

“Gì cơ?”  

 

Mấy người chất vấn ông ta khẽ rùng mình: “Chẳng phải các ông tế điện vô số máu tươi nhưng nó vẫn ngủ say sao?”  

 

Bọn họ nhìn về phía thành Huyết Linh với vẻ mặt sợ hãi!  

 

Huyết Bách Luyện hồi tưởng lại: “Chính là thằng nhóc Diệp Bắc Minh kia, máu của cậu ta có vấn đề!”  

 

...  

 

“Cô là người phương nào?”  

 

Diệp Bắc Minh nhìn chằm chằm người phụ nữ áo đỏ trước mặt!  

 

Khoảnh khắc nhìn thấy người này, anh đã thực sự cảm nhận được cái chết!  

 

Chẳng khác gì bản thân đang ở trong địa ngục!  

 

Người phụ nữ áo đỏ nở nụ cười xinh đẹp: “Người hả? Ha ha, sao bản tọa lại là thứ sinh vật cấp thấp như vậy được!”  

 

Người phụ nữ này cực kỳ đẹp!  

 

Nhan sắc của cô ta làm người ta ngạt thở!  

 

Khác hẳn với Đông Phương Xá Nguyệt, sắc đẹp của cô ta nhuốm màu chết chóc!  

 

Diệp Bắc Minh nhướng mày: “Đừng ra vẻ bí hiểm nữa, rốt cuộc cô là ai?”  

 

Người phụ nữ áo đỏ cong môi: “Mới thế mà đã hết kiên nhẫn rồi à? Lát nữa bản tọa còn sẽ ăn thịt cậu đấy!”  

 

“Hậu duệ mang dòng máu Thiên Ma Thần? Cũng không tồi!”  

 

“Chỉ cần ăn tươi nuốt sống máu thịt của cậu là bản tọa có thể rời khỏi đây rồi!”  

 

“Bao nhiêu năm qua, bọn Huyết nô ăn hại kia chỉ biết tế điện bản tọa bằng máu của ma thú và con người!”  

 

“Máu của một kẻ có huyết mạch Thiên Ma Thần còn hơn máu của chục triệu người!”  

Người phụ nữ áo đỏ liếm khóe môi!  

 

 

Ánh sáng màu máu lóe lên rồi biến mất, chỉ trong nháy mắt, cô ta đã đứng trước người Diệp Bắc Minh, ngón tay thon dài như ngọc bóp lấy vị trí trái tim của anh!  

 

 

“Trước hết hãy bắt đầu ăn từ trái tim của cậu!”  

 

 

Khoảnh khắc ngón tay cô ta chạm vào ngực của Diệp Bắc Minh!  

 

 

Vù!  

 

 

Một luồng khí màu xám bùng lên, đánh bay người phụ nữ áo đỏ ra ngoài!  

 

 

Cô ta vừa mừng vừa sợ nhìn về phía Diệp Bắc Minh: “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục? Sao có thể như vậy được!” 

 

Advertisement
';
Advertisement