Diệp Bắc Minh gật đầu.
Hầu Tử cũng coi như có khởi đầu tốt.
Anh dặn dò Vạn Lăng Phong, đừng quan tâm quá, để tự Hầu Tử phát triển.
Nếu có khó khăn thì giúp sau.
Vạn Lăng Phong đồng ý.
Diệp Bắc Minh lại bảo ông ta ngồi xuống, lấy ra một viên đan dược màu đỏ cho Vạn Lăng Phong uống.
Vạn Lăng Phong cũng không nhìn mà nuốt luôn!
“Ông không sợ là thuốc độc à?”
“Chủ nhân, nếu cậu muốn giết tôi thì không cần đến thuốc độc!”
“Ha ha ha!”
Diệp Bắc Minh bật cười.
Rất hài lòng với lòng trung thành của Vạn Lăng Phong, anh không chọn sai người.
“Khoanh chân, ngồi xuống”.
“Rõ”.
Vạn Lăng Phong hơi nghi hoặc, nhưng vẫn làm theo.
Diệp Bắc Minh đi đến sau lưng Vạn Lăng Phong, đưa tay ra đập một chưởng.
Ầm ầm!
Trong tích tắc, khí thế cả người Vạn Lăng Phong bành trướng lên!
Gân cốt kinh mạch toàn thân lốp ba lốp bốp chấn rung, xương cốt vang lên rắc rắc.
Lúc này, khí tức cả người Vạn Lăng Phong cuồn cuộn ào ra như nước lũ vỡ đê.
Cả mật thất chấn rung, giống như bão táp ập đến.
Phải đến ba phút, khí tức bùng phát ra từ trong người Vạn Lăng Phong mới dừng lại: “Việc này… đây… thực lực của tôi… làm sao có thể?”
Toàn thân Vạn Lăng Phong run lên!
Hoàn toàn ngây ngốc.
Ông ta lại từ cảnh giới đại tông sư đỉnh phong được Diệp Bắc Minh đánh một chưởng tiến vào cảnh giới Võ Linh!
Võ Linh!
Cảnh giới mà ông ta khao khát từ lâu.
Đó là một đường ngăn cách, rất nhiều đại tông sư cả đời cũng không thể tiến vào cảnh giới Võ Linh.
Vạn Lăng Phong òa khóc, rơi nước mắt xúc động: “Chủ nhân, ân tình của cậu như cha mẹ sinh thành! Cái mạng của Vạn Lăng Phong là của cậu!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!