“Sao lại là anh ta!"
Đôi mắt của cô gái chấn động: “Chẳng phải anh ta đã bị phế ồi ư? Sao vẫn chưa rời khỏi học viện Viễn Cổ?
Cô ta chính là Ngư Thất Tình!
Thanh niên bên cạnh cảm thấy sự dao động của Ngư Thất Tình, thản nhiên hỏi: “Sao thế? Cô Ngư quen họ ư?”
Ngư Thất Tình suy nghĩ một lúc: “Anh ta tên là Diệp Bắc Minh, cũng coi là quen biết”.
“Còn người bên cạnh...”
Cau chặt mày, hai người vẫn tay trong tay ở quảng trường: “Không quenl”
Chàng thanh niên gât đầu, bình tĩnh lên tiếng: “Buổi lễ quan trọng như này họ lại đến muộn? Đáng tội gì!"
Giọng điệu rất thản nhiên!
Rơi vào bên tai hàng trăm ngàn người học viện Viễn Cổ lại như sét đánh ngang tai!
Rất nhiều đệ tử không chịu nổi áp lực này, thụp một tiếng quỳ xuống đất!
“Hỏng rồi...” Vẻ mặt Kiếm Phá Thiên biến sắc.
Trương Tuyệt Long và Tân Bách Hùng cười lạnh lùng không thôi!
Họ muốn xem xem, Diệp Bắc Minh sẽ ứng phó thế nào?
Nhưng bất luận anh ứng phó thế nào, hôm nay cũng chỉ có một con đường chết!
Lúc này, giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Cậu nhóc, thanh niên trên đài cao có sát ý với cậu!”
“Tuy che giấu rất tốt, nhưng vẫn bị bản tháp cảm nhận được!”
Diệp Bắc Minh cau mày: “Không đến mức chứ? Tôi mới lần đầu gặp hắn!”
“Cho dù tôi đến muộn, không đến mức vì chuyện này mà muốn giết tôi chứ?”
“Bất kể là ai, cho dù là thân sứ muốn giết tôi cũng không đơn giản như vậy!”
Liền sau đó.
Diệp Bắc Minh ngẩng đầu nhìn đài cao, thẩn nhiên trả lời một câu: “Xin lỗi, chúng tôi đến muộn!”
Nói xong.
Dưới con mắt của tất cả mọi người, kéo Chu Nhược Giai chậm rãi đi lên đài cao!
Hàng trăm ngàn người sửng sốt! Một câu xin lỗi thế là xong?
Dưới sự quan sát của mọi người, Diệp Bắc Minh kéo Chu Nhược Giai đi lên đài cao!
Nhìn sang Ngư Thất Tình: “Cô Ngư, đã lâu không gặp!”
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!