Ngẩng đầu nhìn.
Một con huyết long quấn lên bia đá, có thể nhìn thấy rõ ràng mỗi một vẩy rồng và huyết quản!
“Đây là...”
Mặc Phong Hành kích động đến khuôn mặt già đỏ bừng: “Thánh vật thức tỉnh rồi, cuối cùng thánh vật cũng thức tỉnh rồi!"
Điên cuồng dập đầu!
Mặc Đình Đình ở một bên chỉ có thể há hốc cái miệng nhỏ, giữ tư thế ngước nhìn.
Gru!
Huyết long gầm thét một tiếng, cả quảng trường dưới lòng đất chấn rung dữ dội!
Chỉ thấy, huyết long xông ra bia đá, sau khi xoay tròn mười mấy trên không trung rồi cắm đầu chui vào sâu trong giữa đôi lông mày của Diệp Bắc Minh!
Cơ thể Diệp Bắc Minh run lên: “Đây là cái gì?”
Anh kinh ngạc phát hiện, sâu trong ý thức lại có thêm một cuốn kinh văn!
Mỗi một chữ đều viết bằng chữ giáp cốt.
Diệp Bắc Minh chỉ nhìn một cái, lập tức hít khí lạnh: “Vãi! Đây là truyền thừa vô thượng của Hoa tộc thượng cổ, không chỉ có các loại công pháp, còn có rất kiến thức uyên thâm về y thuật, đan dược, luyện khí, trận pháp!”
“Mẹ kiếp, lại còn có lĩnh vực về mặt pháp tắc?”
Diệp Bắc Minh hoàn toàn ngẩn người!
Thánh vật Hoa tộc, đúng là bách khoa toàn thư!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cất tiếng nói: “Cậu nhóc, cậu còn nhớ ngôi thần miếu ở chiến trường thượng cổ không?”
Diệp Bắc Minh trả lời: “Đương nhiên là nhớ, sao thế?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trầm giọng: “Cậu cũng có lấy được một tấm bia đá trong thần miếu đó, chẳng lẽ cậu quên rồi sao?”
“Tôi nhớ ra rồi!”
Cơ thể Diệp Bắc Minh rung lên: “Sau khi tôi có được bia đá đó, tiểu thế giới kèm theo hoàn toàn tiến hóal”
“Nghĩ kỹ lại, hai tấm bia đá này lại có bảy phần giống nhau!”
“Chẳng lẽ có người chế tạo ra bia đá mô phỏng theo thánh vật?”
“Rất cả khả năng!” Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời chắc chắn.
Ánh mắt Diệp Bắc Minh trầm xuống, hìn lên kinh văn trên bia đá.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!