Rất nhiều ánh mắt kỳ dị nhìn qua, rất nhanh lại bình thường trở lại: “Lại một tên vượt biên!”
Diệp Bắc Minh không quan tâm đến ánh mắt mọi người: “Tiểu tháp, lập tức truy tìm khí tức của Đông Phương Xá Nguyệt và Nặc Nhi cho tôi!"
“Đông Phương Xá Nguyệt, tôi không cho phép cô chết!”
“Cậu nhóc, tìm được rồi, đi về phía Tây!”
Một người một tháp cộng hưởng ý thức.
Trước mặt Diệp Bắc Minh xuất hiện một con ngõ tối tăm, chính là khu ổ chuột nơi mà Đông Phương Xá Nguyệt ởI
“Đông Phương Xá Nguyệt, đợi tôi!"
Diệp Bắc Minh bước ra một bước, giống như ngôi sao đi về hướng Đông Phương Xá Nguyệt
Vô số võ giả trong thành Vạn Tượng ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn sang Diệp Bắc Minh.
Vừa xông ra mấy trăm mét, mười mấy bóng hình trên không ép về phía Diệp Bắc MinhI
Một người đàn ông mặc chiến giáp quát lên: “Hỗn xược, trong thành Vạn Tượng cấm bay trên không, không ai được bay hết!”
“Cậu thật to gan, lại dám mặc kệ lệnh cấm của thành Vạn Tượng, còn không đáp xuống!”
Diệp Bắc Minh đỏ bừng đôi mắt, không hề có ý dừng lại! “Muốn chết hả!”
Người đàn ông hạ lệnh một tiếng: “Bắt lấy, bất luận sống chết!”
Mười mấy bóng hình cùng xông về phía Diệp Bắc MinhI “Cút!”
Diệp Bắc Minh lo lắng cho an nguy của Đông Phương Xá Nguyệt, tay trái chí tôn đánh ra một quyền!
Gru!
Tiếng rồng gầm vang lên, một con long huyết bùng phát! Phập! Phập! Phập!
Mười mấy người xông đến lập tức nổ tung, hóa thành sương máu!
Người đàn ông mặc chiến giáp cùng bay ngược ra, chiến giáp nổ tung, ngã mạnh xuống đất như chó chết!
Kinh hãi nhìn theo bóng hình của Diệp Bắc Minh rời đi: “Hắn là ai..."
“Ảnh Thuấn! Ảnh Thuấn! Ảnh Thuấn!”
Diệp Bắc Minh không ngừng gầm lên, điên cuồng sử dụng Ảnh Thuấn!
Cuối cùng chạy đến bên ngoài căn nhà cũ kỹ của Đông Phương Xá Nguyệt, trực tiếp xông vào.
Chỉ thấy.