Thiên Nhận Băng gật đầu: “Một khi người có ấn ký Luân Hồi tu võ, sẽ nhanh hơn võ giả bình thường không chỉ gấp trăm lần!”
“Bất kỳ thiên tài nào ở trước mặt người có ấn ký Luân Hồi, đúng là một đòn đả kích!”
“Như vậy, Hoa tộc có rất nhiều thiếu niên thiên tài, trong mấy trăm năm ngăn nủi đã có hàng chục người mang ấn ký Luân Hồi chuyển thế!”
Diệp Bắc Minh lập tức thở gấp.
Từ khi anh tiếp xúc với võ đạo.
Bất luận học võ kỹ gì, cơ bản chỉ một canh giờ đã có thể học được!
Chẳng lẽ mình cũng là... “Tiểu tháp, trong cơ thể tôi có ấn ký Luân Hồi không?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trầm mặc, chậm rãi nhả ra một chữ: “Có!”
“Vãi! Tôi biết ngay mài!” Trái tim Diệp Bắc Minh run lên.
Giọng của Thiên Nhận Băng tiếp tục vang lên: “Cùng với thế lực của Hoa tộc càng ngày càng lớn, các thế lực khác. cũng không ngồi yên được!”
“Một vài tổ thần ra tay, tiêu diệt Hoa tộc thượng cổ! Một số người may mắn sống sót đưa theo hai thánh vật trốn xuống hạ giới, cũng chính là Huyền Giới!"
“Những thế lực đó thấy Hoa tộc sập đổ ly tán, tổ thần trong tộc cũng ngã xuống, nên cũng không tiếp tục truy giết!”
“Hoa tộc ẩn nấp ở Huyền Giới mấy chục triệu năm, lại dần dần phát triển ở Huyền Giới!”
“Một tốp người lại tiến vào thần giới, kết quả những thế lực đó biết được, nên Hoa tộc ở Huyền Giới lại gặp nạn diệt tộc lần nữ:
“Lần truy sát này, những thế lực đó muốn nhổ cỏ tận gốc, tiêu diệt tất cả truyền thừa của Hoa tộc!”
“Vậy nên Côn Luân Hư thượng cỏ hoàn toàn sập đổ, tam hoàng ngũ đế ngã xuống...”
“Hoa tộc lại phân thành mười mấy tốp người, lần lượt chạy đến vị diện hạ cấp thấp hơn!”
“Nhà họ Diệp các đệ là một nhánh trong đó...”
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!