“Lão tổ! Sao ông lại đến đây?”
Ngư Chính Dương kinh hãi kêu một tiếng, sợ đến quỳ dưới đất, chứng thực suy đoán của Diệp Bắc Minh.
Thạch Ngọc Hồng khóc đến đầm đìa nước mắt: “Lão tổ, ông nhất định phải làm chủ cho tôi!”
“Tên súc sinh này đã giết Thanh Thư, bây giờ lại xông vào nhà họ Ngư...”
Lão tổ nhà họ Ngư giơ tay ép về phía Thạch Ngọc Hồng: “Cô ồn ào quái”
Phụt! Cơ thể của Thạch Ngọc Hồng liền nổ tung!
Ngư Chính Dương sợ đến mềm nhữn dưới đất, một vũng nước từ đũng quần chảy ra.
Lão tổ nhà họ Ngư cau mày: “Cái đồ chẳng ra saol”
Rồi lại nhìn Diệp Bắc Minh một cái: “Khiến anh bạn Diệp chê cười rồi, nhà họ Ngư tôi sao lại sinh ra loại vô dụng như vậy chứi”
“Nếu nhà họ Ngư có thể sinh ra một người giống như anh bạn Diệp đây, cho dù Ngư Phong Ba tôi đi chết ngay lập tức
cũng không oán không hối hận!”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Nhà họ Ngư cũng không phải ai cũng như vậy, nhân phẩm của cô Ngư cũng rất tốt!”
“Tôi đã thấy rồi”.
Lão tổ nhà họ Ngư cười gật đầu, con mắt nhìn sang Ngư Thất Tình: “Cho nên, lão phu quyết định để Thất Tình làm gia chủ của nhà họ Ngư kỳ tiếp theo!”
“Không biết anh bạn Diệp thấy thế nào?”
“A???”
Ngư Thất Tình mở to con mắt, đúng là không dám tin vào †ai của mình!
“Lão tổ, tôi... tôi... tôi không được...”
Cô ta hơi thấy kinh sợi
“Lão tổ... làm sao có thểi”
Ngư Chính Dương bỗng ngẩng đầu, trong mắt đầy tia máu: “Con tiện nhân này làm bại hoại tôn nghiêm của nhà họ Ngư, nó đã thề phải làm trâu làm ngựa cho tên súc sinh Diệp Bắc
Minh này!”
“Nó làm sao có thể làm gia chủ của nhà họ Ngư? Lão tổ, xin ông suy nghĩ lại!”
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!