Dù là người của bốn thế gia lớn Đường Thiên Ngạo, ông cụ Phó, ông cụ Hoa, Tần Tướng Thần cũng không nhịn được nhướng mày.
“Diệp Bắc Minh!!!”
Cơ thể xung quanh Ngụy Kinh Phú ngưng tụ ra sát khí khủng khiếp, giống như hạ thấp nhiệt độ toàn hội trường.
Trong mắt ông ta tràn đầy tia máu, quát lên: “Mày thật sự tưởng rằng tao không dám động vào mày?”
Lúc này.
Một giọng nói lạnh lẽo cực kỳ bình tĩnh truyền tới: “Ngụy Kinh Phú, ông thật sự không động vào được cậu ấy đâu!”
Soạt!!!
Tất cả mọi người kinh ngạc quay đầu.
Diệp Bắc Minh có chút bất ngờ, nhưng lại nằm trong dự liệu: “Thập sư tỷ, bát sư tỷ, các chị đến cũng nhanh đấy”.
Mặt già nua của Ngụy Kinh Phú vô cùng khó coi.
Chỉ thấy.
Hai người Lục Tuyết Kỳ và Vương Như Yên mặc chiến giáp hoàng kim, vang vang có lực đi đến!
Sau lưng mỗi người dẫn theo ba mươi cảnh vệ!
Diệp Bắc Minh liếc mắt nhìn, những cảnh vệ này đều là Võ Vương!
Tuy đều là sơ kỳ.
Nhưng cũng đủ khiến người khác chấn hãi!
Diệp Bắc Minh lại không nhìn thấu được tu vi của thập sư tỷ và bát sư tỷ.
Anh hơi kinh ngạc: “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, thế này là sao, sao tôi không nhìn thấu được tu vi của sư tỷ tôi?”
Lần trước ở Long Đô, anh không xem tu vi của hai vị sư tỷ.
Hôm nay, anh đặc biệt muốn xem.
Không ngờ, lại không nhìn thấy được cảnh giới của hai sư tỷ!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Có hai khả năng, thứ nhất, thực lực của họ cao hơn cậu rất nhiều, với tu vi của cậu hoàn toàn không nhìn thấu được! Lại thêm mấy vạn năm nay tôi không được bổ sung thần lực, tôi vẫn chưa hồi phục được một phần trăm so với năm đó”.
“Thứ hai, trên người bọn họ có thứ gì đó đặc biệt ngăn che cảm nhận của cậu”.
Diệp Bắc Minh hơi suy ngẫm.
Vương Như Yên đi đến.
Vẻ mặt không vui giận hờn: “Sư đệ ấy à, lại gây rắc rối cho các tỷ rồi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!