“Không... không có...”
Trương Trác Nhã kinh sợ lắc đầu.
Mẹ kiếp, ai dám có thắc mắc chứ!
Bà đây không muốn biến thành sương máu!
Diệp Bắc Minh không nhìn đến ánh mắt kinh sợ của mọi người, chậm rãi đi đến trước Trương Đạc ném ra một viên đan dược: “Viên đan dược này có thể chữa nội thương của anh!”
Trương Đạc được sủng mà sợ hãi: “Diệp... Diệp tông chủ, tại sao anh giúp. tôi?”
Diệp Bắc Minh cười: “Diệp Phong là bạn của tôi, anh ta từng nhắc đến anh với tôi”.
“AP" Con mắt của Trương Đạc sáng lên: “Thì ra là lão đại...”
Trong lòng vô cùng cảm động, không nhịn được lau nước mắt: “Tôi còn tưởng lão đại nói đùa cơ, không ngờ thực sự coi tôi là bạn!”
“Hu hu... từ sau khi ông nội tôi bị phế, cả nhà họ Trương không ai coi tôi là con người”.
Diệp Bắc Minh hơi nghi hoặc: “Ông nội anh bị phế, có chuyện gì vậy?”
Trương Đạc cười, nở nụ cười với Diệp Bắc Minh: “Đã qua hết rồi, Diệp tông chủ, anh đến Dịch Bảo Các muốn làm gì? Không chừng tôi có thể giúp anh”.
Anh ta không nghĩ rằng Diệp Bắc Minh có thể giúp được ông nội!
Dù sao, kinh mạch của ông nội vỡ hết, đan điền tổn hại!
Hoàn toàn thành phế nhân!
Diệp Bắc Minh nói thẳng: “Tôi muốn dị bảo, tốt nhất là loại sinh ra linh khí!” “Dị bảo sinh ra linh khí?”
Trương Đạc hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn gật đầu: “Diệp tông chủ, anh đến thật đúng lúc!”
“Chiều này có hội bán đấu giá, có người có được một món thần binh tuyệt thế từ trong di tích thượng cổ, sắp bán đấu giá đấy!”
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!