Nghê Hoàng ngẩn người, sau đó phì cười một tiếng: “Ha ha ha! Sao anh lại trở nên trẻ thế? Còn ra vẻ tiểu đệ đệ khuôn mặt búng ra sữa!”
“Tiểu đệ đệ mau đến đây, cho tỷ tỷ véo một cái!” Nghê Hoàng vụt bóng người, một bước đứng đến bên cạnh Diệp Bắc Minh. Bàn tay nhỏ trắng nõn véo đôi má của anh!
“Vẫn là trước đây trông khỏe mạnh rắn rỏi, bây giờ nhìn anh trông yếu ớt không chịu nổi gió, cũng không có lực uy áp!”
Diệp Bắc Minh gạt tay của Nghê Hoàng: “Tôi cũng không ngờ, sau khi tăng cảnh giới lại cải lão hoàn đồng!”
“Ừm? Anh đã tiến vào cảnh giới Thiên Thần rồi ư?”, Nghê Hoàng hơi ngạc nhiên.
Lượn quanh Diệp Bắc Minh một vòng! “Chuyện lại” Ngón tay của Nghê Hoàng chống chiếc cắm tinh tế: “Thông thường, con
người dưới trăm tuổi tăng lên mấy cảnh giới lớn mới cải lão hoàn đồng, năm nay anh bao nhiêu tuổi?”
Diệp Bắc Minh trả lời: “Năm nay tôi ba mươi tuổi!”
“Cái gì... anh.. anh mới ba mươi tuổi?”, Nghê Hoàng hoàn toàn kinh ngạc. “Anh không đùa chứ?”
Cho dù ở Thần Quốc Hư Không!
Cảnh giới Thiên Thần ba mươi tuổi cũng trẻ đến dọa người!
Nghê Hoàng chỉ chấn kinh một lúc, lập tức bình tĩnh trở lại: “Ha ha, vẫn là tiểu sư đệ!”
Diệp Bắc Minh trừng mắt: “Ở chỗ chúng tôi, có câu tam thập nhi lập!” “Đàn ông ba mươi tuổi, không thể coi là tiểu đệ đệ nữa”.
Nghê Hoàng buột miệng nói: “Ba mươi tuổi rất già tr? Vậy bà cô như tôi một trăm linh ba tuổi thì là gì?”
“Cô một trăm linh ba tuổi?”
Diệp Bắc Minh nhìn Nghê Hoàng.
Nghê Hoàng thầm kêu không ổn, sao lại nói ra tuổi thật của mình chứ.
Vội chuyển chủ đề: “Việc này không quan trọng!”
Diệp Bắc Minh cười nói: “Ở chỗ tôi một trăm linh ba tuổi đúng là đã làm bà rồi”. “Anh chê tôi già?”
Nghê Hoàng cau mày lạnh lùng, cắ răng chỉ vào Diệp Bắc Minh: “Bà đây hào. hoa phong nhã, xinh đẹp trẻ trung, đáng yêu người người thích!”
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!