Chiến đấu giữa các võ giả, một khi có một bên bị chọc giận thì sẽ mất đi phương hướng.
Phần thắng sẽ tăng cực lớn.
Sư tử vồ thỏ, phải dùng toàn lực!
Lão Phí không muốn lật thuyền trong mương.
Ông ta rất cẩn thận.
Lão Phí thành công rồi!
Diệp Bắc Minh lập tức bùng nổ như núi lửa!
“Mày chết cho tao!!!”
Ầm!
Một luồng khí thế khủng khiếp gần như xé toạc không khí.
“Cái thá gì, lão phu là Võ Hoàng!”
Lão Phí cũng sợ hết hồn!
Nào ngờ lão Phí chọc giận Diệp Bắc Minh, ngược lại khiến sức chiến đấu của anh lại được đề thăng!
Ầm!
Lão Phí giẫm chân, mặt đất xuất hiện một hố sâu, nội kình mãnh liệt dâng trào.
Ông ta dùng thực lực Võ Hoàng, không chút kiêng kỵ xông đến!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không nhịn được nói: “Nhóc con, cậu cẩn thận một chút, đây là Võ Hoàng sơ kỳ!”
“Còn cậu mới là Võ Vương sơ kỳ”.
“Giữa hai người kém một cảnh giới lớn, cậu nhất định phải liều mạng sao?”
“Vừa rồi hắn rõ ràng là đang chọc giận cậu, cậu đừng để đầu óc mê muội!”
Diệp Bắc Minh không trả lời.
Lập tức ra tay!
Kiếm Đoạn Long chém ra!
Không có bất kỳ động tác thừa, trực tiếp bổ vào đầu lão Phí!
Hoàn toàn không thiết phòng ngự!
Chỉ muốn công kích!
Một luồng khí tức tức tử vong tấn công vào mặt!
Lão Phí nhìn thấy lối đánh liều mạng mà sợ hết hồn, chỉ đành thu tay về phía sau.
Dù ông ta có thể đánh gục Diệp Bắc Minh, bị kiếm Đoạn Long chém một nhát, cũng đủ khiến ông ta bị thương!
Ông ta không muốn bị thương!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!