Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

Chỉ thấy mấy trăm người từ hai bên hành lang xông ra, vũ khí kề trên cổ những người áo đen che mặt quỳ xuống, xé xuống khăn che mặt của họ!

"Đây là một âm mưu, các người đã chuẩn bị từ sớm ư?"

Hơn trăm người áo đen hiểu ra tất cả! Mặt xám như tro tàn!

Hai lão giả Nhập Đạo cảnh mỉm cười không nói gì, chắp tay về phía cuối hành lang: "Công tử, tất cả mọi người đã khống chế xong!"

"Không sót một con cá nào!”

"Tốt!"

Một giọng nói bình tĩnh vang lên.

Cuối hành lang xuất hiện một thanh niên phong độ hiên ngang, Vương Quỳnh với vẻ mặt mang nụ cười nhạt đứng bên cạnh!

Dưới sự chăm chú của nhiều người, thanh niên kia bước vào đại sảnh căn phòng.

Hai thuộc hạ lập tức quỳ xuống, thanh niên ngồi xuống lấy ra một chiếc khăn tay che mũi: "Mùi máu tanh quá nặng, xử lý một chút!"

"Vâng, công tử."

Một trong hai lão giả Nhập Đạo cảnh gật đầu! Đưa bàn tay khô quất ra, ấn về phía hư không! VùiI

Mấy tên áo đen bị thương phun máu ngay lập tức hóa thành một làn khói xanh, rồi biến mất!

"Chí Cương! Thanh Dương! Hổ Tử! Mẹ kiếp!!!" Mấy người tức giận gào thét!

"Ồn ào!"

Thanh niên mặt không biểu cảm!

Lão giả Nhập Đạo cảnh lại vung một chưởng nghiền ép tới, mấy người đang giận dữ ngay lập tức tan biến!

Ngay cả sương máu cũng không để lại! Đại sảnh của căn phòng lập tức yên tĩnh!

Thanh niên này mới thong thả nhìn về phía Sở Y Thủy: "Em gái Y Thủy, em không sao chứ?"

Sở Y Thủy gật gật đầu: "Anh Nguyên Bá, em không sao."

Sở Nguyên Bá mỉm cười: "Không sao là t không biết phải ăn nói thế nào."

rồi, nếu em có chuyện gì, anh

Đôi mắt của anh ta chuyển hướng, rơi trên người Diệp Bắc Minh: "Thực lực của anh không tệ, lại có thể chống lại uy áp Nhập Đạo cảnh mà không quỳ xuống!"

"Nói đi, anh muốn phần thưởng gì?"

Diệp Bắc Minh còn chưa nói gì.

Một người áo đen gào thét xé lòng: "Tên nhóc kia, mày đáng chết!"

"Nếu không phải do mày, Sở Y Thủy đã là một cái xác rồi!"

"Chết tiệt!!! Tại sao? Trời xanh ơi! Tại sao lại đối xử với chúng tôi như vậy?"

"Nhà họ Sở hủy nhà tôi, diệt cả tộc của tôi!

Tại sao không cho chúng tôi báo thù?

Chúng tôi đã làm sai điều gì!!!

Một số người gào thét bi phẫn!

"Các người ồn ào quá..."

Sở Nguyên Bá bực bội ngoáy tai một cái!

Lão giả Nhập Đạo cảnh giơ tay liên tục điểm chỉ, mấy người đang nói chuyện trong nháy mắt hóa thành khói xanh!

Cuối cùng cũng hoàn toàn yên tĩnh!

Sở Nguyên Bá mỉm cười: "Nhìn xem, như vậy tốt biết bao, yên tĩnh biết bao."

"Các người thành thật một chút, sống lay lắt chẳng phải tốt hơn sao?"

"Tại sao nhất định phải như kiến muốn lật đổ cây đa, muốn đối địch với nhà

"Nếu không phải các người quá phiền phức, bổn công tử cũng sẽ không dùng em gái Y Thủy làm mồi nhử, dụ dỗ các người cắn câu!"

Lông mày Sở Y Thủy nhíu chặt! Cô ta lại bị dùng làm mồi nhử?

Một lão giả giận dữ quát: "Sở Nguyên Bá! Nhà họ Sở vô đạo, vì tìm kiếm một vật ngoài trời hư vô mờ mịt mà tàn sát bừa bãi!"

"Mấy chục đại lục của bọn tao gần như bị nhà các người diệt sạch, thi thể chất đầy trăm dặm!!!"

"Mày sẽ chết không toàn thây!!!" Sở Nguyên Bá giơ tay chỉ một cái: "Thật sao?" Phụt!

Thân thể lão giả ngay lập tức nổ tung, máu tươi bắn tung tóe khắp người mười mấy tu võ giả xung quanh!

"Ôi, lại là mùi máu tanh, xử lý đi!" Sở Nguyên Bá che mũi bằng khăn tay.

Lão giả Nhập Đạo cảnh nắm chặt năm ngón tay, thân thể mười mấy người dính máu tươi bị một lực lượng pháp tắc nghiền nát, ngay lập tức biến mất!

Lông mày Diệp Bắc Minh nhíu chặt lại!

Vật ngoài trời?

Mấy chục đại lục bị diệt sạch?

Những thứ này đều là do nhà họ Sở làm? Những người áo đen này đều đến báo thù sao?

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement