Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

Nhưng Diệp Bắc Minh không hề biết, mình đang bị tất cả mọi người của 72 đảo Thiên Giai theo dõi.

Tiếp tục tiến về phía trước. Khi anh vừa bước tới bậc thang. Một cỗ áp lực đột nhiên ập đến, nặng hơn gấp 30 lần.

Tốc độ và lực chiến đấu của các võ giả đang leo lên các bậc thang ở phía trước đã giảm đi đáng kể.

Diệp Bắc Minh bước từng bước, không ai dám ngăn cản. Con mẹ nó, nào có ai dám?

Thằng nhóc này giết hơn chục người có sức chiến đấu 17, 18 vạn đấy, không ai muốn lấy mạng mình ra đặt cược cả.

Vì vậy.

Một đường này của Diệp Bắc Minh vô cùng suôn sẻ.

Vũ Văn Phong và Vũ Xung Tiêu hai người theo sau cũng được ăn hời, sức chiến đấu của họ khoảng 1 vạn rưỡi mà thôi, vậy mà có thể leo lên 2 vạn bậc thang trong một lần.

Lại còn vẫn tiếp tục đi lên.

“Mẹ nó, hai tên phế vật kia vậy mà lại đi theo chúng ta?”, có người phẫn nộ nói.

“Giết hai tên đó đi!” Một người đàn ông nheo mắt, sát ý dần dâng trào võ giả xung quanh đều bị dọa giật mình, theo bản năng lùi lại phía sau: “Muốn giết thì tự mình ra tay, đừng kéo theo bọn tôi!”

“Đúng vậy, chẳng may Diệp Bắc Minh bảo vệ bọn họ, chúng ta vẫn chưa muốn chết đâu...”

Người thanh niên vừa nói vừa nuốt nước miếng.

Hắn ta hung hãn liếc nhìn Vũ Văn Phong và Vũ Xung Tiêu một cái: “Thôi vậy, không động nổi...”

Diệp Bắc Minh tiếp tục tiến về phía trước. Đã đến bậc thang thứ 3 vạn.

Áp lực lại tăng vọt, gấp 50 lần lúc trước. “Hự..”

Vũ Văn Phong cảm thấy khí huyết trào ngược, đầu gối khụy xuống suýt chút thì ngã xuống đất.

Hắn ta nhanh chóng lấy ra một viên đan dược nuốt xuống, huyết quang trên người biến mất trong nháy mắt, sau đó mới ổn định lại.

“Anh sao rồi?” Sắc mặt Vũ Xung Tiêu đỏ bừng, thân thể khẽ run. Vũ Văn Phong trợn to hai mắt, kinh ngạc hỏi: “Cô... cô... cô là phụ nữ?”

Lúc này, Vũ Xung Tiêu đã cởi bỏ hạn chế của khôi giáp, thân hình uyển chuyển mềm mại hoàn toàn lộ ra ngoài.

“Đến lúc này rồi, còn quan tâm chuyện giới tính làm gì?”

Vũ Văn Phong nghiến răng nói: “Mau đuổi theo anh Diệp, tốc độ của anh ấy càng ngày càng nhanh hơn!”

“Chúng ta đừng để bị tụt lại phía sau, nếu không sẽ thật sự bị giết trong phút mốt đấy!”

“Được!"

Vũ Văn Phong hít sâu một hơi, nuốt thêm một viên đan dược, hướng về phía Diệp Bắc Minh đã vượt quá cấp 200 mà đuổi theo.

Đồng thời lúc đó.

15 người ở đội đầu tiên đã tới bậc thang thứ 5 vạn. 10 vạn thiên giai, nọ đã leo được một nửa.

Lúc này.

Trước bậc thang 5 vạn.

Tốc độ của 15 người không khác biệt, gần như đứng cùng trên một bậc. thang.

Bậc thang thứ 4 vạn có mức áp lực là 100 lần. Cấp 5 vạn sẽ là bao nhiêu? Không một ai biết.

Tô Cuồng, Võ Kình Thiên, Phục Bát Hoang, Vạn Nhân Địch, Hạ Cửu U 5 người này, tốc độ cũng không hề chậm lại, vẫn tiếp tục hướng về bậc thang thứ 6 vạn.

Quách Đông, Đường Bằng Phi, Lư Tỉnh Vân 3 người hơi do dự, bước lên bậc thang 5 vạn.

Thân hình họ run rẩy, tốc độ cũng chậm hơn rất nhiều.

Từ Phác, Miêu Phi Phi, Bạch Lộng Nguyệt cũng nghiến răng lao đến bậc thang thứ 5 vạn.

Chỉ có Trương Nhất Kiếm, Tư Lầu Đệ Nhất, Triệu An Nhiên, Viên Lục 4 người này là dừng lại.

Không hề nói lời nào. Ngồi khoanh chân trên bậc thang.

Nơi tận cùng của quảng trường, Sở Y Thủy nhìn chằm chằm vào màn hình lớn: “Bốn người này Viên Lục coi như một người, người còn lại sẽ là ai?”

Trên quảng trường Thiên Giai. Thân thể Nghê Hoàng không ngừng run rẩy.

Cô ta cũng căng thẳng nhìn chăm chằm vào Diệp Bắc Minh trên màn hình.

Cấp. Tốc độ của Diệp Bắc Minh không nhanh không chậm, vô cùng ổn định.

Khi ở cấp độ, hai võ giả có sức chiến đấu 19 vạn đã hợp lực đánh lén Diệp. Bắc Minh.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement