"Nhóc con, sức chiến đấu của cậu rất mạnh! Khó trách tên nhóc Hoang Cửu Dương này lại đối xử kính cẩn với cậu như vậy!"
"Bây giờ tôi không chỉ muốn bồi dưỡng cậu nữa! Tôi muốn thu cậu làm đồ đệ của tôi!" Cổ Chung Thư không những không hề tức giận, ngược lại trên khuôn
mặt già nua còn lộ ra sự vui mừng khôn xiết.
Xung quanh chuông Hồng Hoang còn có hai ông lão khác và một bà lão, trên khuôn mặt họ.
Đầu lộ ra một sự ngạc nhiên!
"Cổ Chung Thư thật sự bị thương?”
"Sức chiến đấu của tên nhóc này thực sự đáng kinh ngạc!"
"Tôi có thể cảm giác được máu trong cơ thể cậu ta đang sôi trào! Đây chính là Hỗn Độn Đế Thể sao? Đúng thật là không tâm thường!"
Ba người họ nói.
"Ôi trời ơi..."
Hoang Cửu Dương sợ đến mức không thể khép miệng được, mồ hôi rơi như mưal
Diệp Bắc Minh vậy mà có thể sánh ngang với cao thủ cảnh giới Tế Đạo cấp bảy? Mà vẫn không hề thua kém!
Đúng là khó tin!
Diệp Bắc Minh thấy hơi cạn lời, thời buổi này còn có người cưỡng ép thu đệ tử sao?
"Vậy thì phải xem tiền bối có năng lực này hay không!"
Giây tiếp theo.
Diệp Bắc Minh nhấc chân, giậm một cái: "Đạo đài Luân Hồi, đi raI"
Trong bán kính hàng vạn mét, một đạo đài Luân Hồi khổng lồ xuất
Xung quanh có hàng trăm bia mộ lóe lên ánh sáng màu đen xám! "Phép tắc Luân Hồi?"
Đôi mắt của Cổ Chung Thư hơi nheo lại.
Lập tức lùi lại!
Phép tắc lĩnh vực của chính mình, đóng phép tắc lĩnh vực của chính mình ngay lập tức!
Như thể nhìn thấy ôn thần: "Nhóc con, sao cậu không nói sớm cho tôi biết là cậu biết phép tắc Luân Hồi? Cút đi! Mau cút khỏi đây cho tôi!"
"Hiện tại cho dù cậu có đồng ý làm người bảo vệ của Hoang vực thì tôi cũng sẽ không đồng ý!"
Hai ông lão và một bà lão khác.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!