'Thấy Diệp Bắc Minh lưỡng lự, Diệp Tiêu Dao khẽ hừ một tiếng: "Ngươi không muốn đi thì thôi."
"Ta ở đây tĩnh dưỡng thêm một thời gian, cùng lắm một năm rưỡi nữa là có thể giúp ngươi cứu người!"
"Coi như trả ơn ngươi đã cứu mạng ta vậy!" Diệp Bắc Minh im lặng vài giây!
Sau đó anh nở nụ cười: "Tiền bối, nếu giúp được người, và còn có thể cứu Nhược Tuyết!"
"Thì đừng nói là một cái hang Thần Ma, dù có là núi đao biển lửa ta cũng phải đi một chuyến!"
"Tốt! Sáng mai, ngươi xuất phát ngay là được!"
Diệp Tiêu Dao nở một nụ cười hài lòng, rồi vung tay lên: "Bây giờ, ngươi đi ra đi!"
Năng lượng trong nghĩa địa Hỗn Độn dao động!
Khi Diệp Bắc Minh mở mắt ra lần nữa, thần hồn đã đi ra rồi!
"Hang Thần Mail"
Diệp Bắc Minh cúi đầu nhìn bản đồ hang Thần Ma.
Cùng lúc đó, giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền tới: "Nhóc con, tên Diệp Tiêu Dao này có vẻ là lạ, sau khi cậu ta khôi phục thân xác máu thịt, thái độ dành cho cậu thay đổi quá nhiều!"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Tôi cũng nhận ra rồi!"
"Chắc là lúc trước có việc cần tôi, nên mới khiêm tốn một chút!"
"Bây giờ khôi phục cơ thể xác thịt, bản thân lại là thể chất Hỗn Độn, là thiên chỉ kiêu tử, thái độ vậy cũng bình thường!"
"Không đúng!"
'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không đồng ý với câu này, tháp nói: "Nhóc con, cậu quên Dao Trì từng nói gì với cậu à?”
"Ở Nguyên thủy chân giới, dù người đó có là bố mẹ oậu, thì cũng chưa chắc đã thật lòng thật dạ với cậu!"
"Cậu nghĩ Diệp Tiêu Dao đáng tin à?"
Diệp Bắc Minh nhíu mày, anh cứ cảm giác có gì đó sai sail Nghe tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói, anh chợt hiểu ra.
"Ý ông là?"
"Có khả năng, cậu ta không có ý tốt!"
"Không phải chứ?"
Diệp Bắc Minh nheo mắt: "Hắn là người trong nghĩa địa Hỗn Độn, còn tôi là kí chủ của nghĩa địa Hỗn Độn!"
"Hai bọn tôi là một thể, không đến mức hại tôi chứ?"
'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hừ lạnh một tiếng: "Đấy là trước kia, cậu đừng quên, chính tay cậu đã giúp cậu ta có điều kiện tái tạo lại thân xác máu thịt!"
Mí mắt Diệp Bắc Minh giật giật
"Tiểu Tháp, ý ông là?”
"Bổn tháp không thể bảo đảm điều gì Dù sao, giờ cũng chưa xảy ra chuyện gì, trước mắt thì thấy Diệp Tiêu Dao không có vấn đề gì!" Sau cùng, tháp Càn Khôn Trấn Ngục thốt ra một câu: "Nhưng bổn tháp sẽ không hại cậu!"
"Cậu tự cân nhắc đi!"
Sau đó không còn âm thanh gì nữa!
Sáng sớm hôm sau.
Diệp Bắc Minh vừa mới ra khỏi tháp Càn Khôn Trấn Ngục, một cái ngọc bài truyền âm nổi lên trước mặt.
Bên trong truyền ra giọng của Diệp Quỳnh!
"Lạc Lâm đang ở bên ngoài núi Huyền Phù, bảo muốn trao đổi chuyện hủy hôn với anh!"
Diệp Bắc Minh hơi buồn cười: "Đồng ý hủy hôn rồi à?” Anh hủy bỏ trận pháp ở núi Huyền Phù, rồi bay lên trời!
Diệp Quỳnh và Lạc Lâm đang ngồi trong một đình nghỉ mát lơ lửng trên không!
Một người mặc chiếc váy dài màu đỏ trông như một chú Cửu thiên huyền điểu cao quý!
Người còn lại thì mặc chiếc váy dài màu lam trông như con công xòe đuôi kiêu ngạo!
"Anh Bắc Minh, cuối cùng anh đã ra ngoài rồi!" Trông thấy Diệp Bắc Minh, Lạc Lâm chạy vèo qua. Khuôn mặt thiếu nữ ửng hồng vì kích động!
Đôi mắt to long lanh mang theo ba phần e thẹn, ba phần tình ý nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!
Dáng vẻ kiểu vưu vật nhân gian! "Anh Bắc Minh?" Diệp Quỳnh trợn tròn mắt!
Hôm qua Lạc Lâm cường thế vô cùng, nhất quyết đòi hủy hôn, thậm chí còn chết một trưởng lão cảnh giới Tế Đạo tầng sáu!
'Sao hôm nay tự nhiên lại đổi giọng gọi anh vậy? Chẳng lẽ vì nhìn thấy thực lực của Bắc Minh, nên đổi ý hả?'
Diệp Quỳnh thật sự không nghĩ ra lý do khác! Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Cô có ý gì?"
Lạc Lâm thầm thấy buồn nôn, tối qua cô ta phải khích lệ tâm lý rất lâu, mới gọi ra được câu 'anh Bắc Minh!
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!