Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

Lý Gia Hinh tỉnh lại, thấy quần áo mình xộc xệch, rồi lại nhìn Diệp Bắc Minh: “Tôi… tôi bị Tiêu Dịch làm nhục rồi ư?”  

 

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Tôi đến vẫn kịp lúc, cô không sao”.  

 

Lý Gia Hinh thở một hơi nhẹ nhõm.  

 

Nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ mặt cảm kích.  

 

Liền sau đó.  

 

Cô ta lại như nghĩ đến điều gì, căng thẳng hỏi: “Anh Diệp, Tiêu Dịch đâu?”  

 

“Chết rồi”.  

 

Diệp Bắc Minh thản nhiên trả lời.  

 

Đồng tử của Lý Gia Hinh giãn to: “Cái gì?”  

 

“Tiêu Dịch chết rồi? Anh đã giết anh ta?”  

 

Diệp Bắc Minh thản nhiên gật đầu: “Ngoài Tiêu Dịch, còn có đồng đội nữ của hắn ta nữa”.  

 

Lý Gia Hinh soạt một cái đứng bật dậy, lấy điện thoại ra: “A lô, chuẩn bị cho tôi vé máy bay ra nước ngoài ngay lập tức”.  

 

“Luôn bây giờ, ngay lập tức!”  

 

“Đúng, phải nhanh, càng nhanh càng tốt”.  

 

Sau đó cô ta nhìn sang Diệp Bắc Minh: “Anh Diệp, bây giờ anh ra sân bay ngay, ra thẳng nước ngoài đi”.  

 

“Tiêu Dịch và Tiêu Tuệ là người của gia tộc cổ võ, nhà họ Tiêu biết chuyện này sẽ không tha cho anh đâu”.  

 

“Anh là võ giả, chắc là biết gia tộc cổ võ nghĩa là gì!”  

 

“Bây giờ anh đi luôn thì vẫn còn kịp”.  

 

Diệp Bắc Minh thản nhiên nhìn Lý Gia Hinh: “Bọn họ chết ở nhà cô, cô không sợ hả?”  

 

Lý Gia Hinh trầm mặc một lát, tôi sống chết cùng nhà họ Lý”.  

 

“Anh mau đi đi thì hơn, anh nói cho tôi biết người nhà của anh ở đâu, bây giờ tôi lập tức sắp xếp vé máy bay”.  

 

“Sáng sớm ngày mai, bảo đảm cho anh và người nhà của anh đoàn tụ ở nước ngoài”.  

 

“Bây giờ đi vẫn còn kịp, trước khi nhà họ Tiêu chưa biết chuyện, anh mau đi đi!”  

 

Lý Gia Hinh nói hết một hơi.  

 

Diệp Bắc Minh thích thú nhìn cô gái này.  

 

Rất tốt.  

 

Có lương tâm.  

 

Không uổng công mình cứu cô ta.  

 

Hơn nữa làm việc rất quyết đoán.  

 

Sau khi biết Tiêu Dịch và Tiêu Tuệ chết cũng không hoảng loạn.  

 

Mà nghĩ cách xử lý với tốc độ nhanh nhất.  

 

Đương nhiên.  

 

Đây chỉ là cách xử lý tốt nhất trong trường hợp Diệp Bắc Minh là một võ giả bình thường.  

 

Nhưng anh là võ giả bình thường sao?  

 

Diệp Bắc Minh cười lắc đầu: “Tôi không chỉ đắc tội với một nhà họ Tiêu”.  

 

“Có lẽ còn có nhà họ Khương cổ võ”.  

 

“Nói không chừng còn có nhà họ Long và nhà họ Tần cổ võ”.  

 

Nhà họ Long và nhà họ Tần cổ võ từng truy sát mẹ của anh, chắc chắn là kẻ địch.  

 

Tính luôn cả vào cũng không sai.  

 

“Cái gì?”  

 

Lý Gia Hinh hoàn toàn thộn mặt.  

 

Giống như gặp ma.  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement